Hai người đàn ông bên cạnh nghe gã đàn ông này nói vậy, không nói hai lời liền đưa tay kéo cô gái dưới đất đi.
Cô gái đó bị kéo đi hai bước liền tỉnh táo, bắt đầu lớn tiếng thê lương kêu:
- Cứu mạng... cứu mạng...
Miêu Miêu đang cầm ly rượu nhìn thấy cảnh này, đôi mắt vốn còn chút mê ly lập tức trở nên sắc bén. Cô không hề nghĩ ngợi liền đưa tay vứt ly rượu trên bàn sang.
Giang Nguyên đứng đó, sửng sờ nhìn Miêu Miêu nhấc chiếc ghế bên cạnh lên, “râm” một tiếng ném về phía hai người đàn ông kia, cứu cô gái trong tay đối phương. Hắn vẫn sửng sờ chưa hồi thần lại. Hắn thật sự chưa từng gặp qua cô gái nào có sức mạnh như vậy.
Miêu Miêu đỡ cô gái dưới mặt đất lên, vừa tức giận mắng gã đàn ông kia:
- Trương Nghĩa Quân... Anh không phải là người à? Đánh con người ta ra thế này rồi anh còn muốn gì nữa?
Gã đàn ông đó bị Miêu Miêu làm cho sửng sốt, trong nháy mắt gã nở nụ cười lạnh, lạnh giọng nói:
- Hồ Miêu... Không liên quan gì đến cô, cô tránh ra cho ông, nếu không đừng trách ông đây dạy dỗ cả cô đấy!
- Trương Nghĩa Quân... Con mẹ anh, anh có còn là đàn ông không... Anh cùng con gái người ta đọ sức cái quái gì...
Lúc này dường như Miêu Miêu cũng rất kiêng ky 'Trương Nghĩa Quân này. Mặc dù cô uống hơi nhiều nhưng cũng không định tiếp tục nảy sinh xung đột với đối phương, chỉ đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410117/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.