- Đến đây... mời ngồi...
Trưởng phòng Dương đưa Giang Nguyên vào ngồi trong một phòng khách nhỏ, sau đó nhìn chàng thanh niên đang lẳng lặng đứng một góc tự coi mình như không khí kia. Sau đó ông nhìn Giang Nguyên, chậm rãi nói:
- Anh Lợi Dân là bạn thân của tôi, cho nên có rất nhiều việc tôi cũng không giấu gì anh ấy. Có điều anh ấy đã mời cậu đến, chắc bác sĩ Giang cũng đã biết được. một chút tình hình!
- Đúng vậy... Tỉnh trưởng đã giới thiệu sơ với tôi về tình hình của Trưởng phòng Dương...
Lúc này Giang Nguyên cũng nghiêm túc, gật đầu nói.
- Nếu bác sĩ Giang đã biết... xem ra cũng tương đối nắm chắc?
Lúc nói lời này, đôi mắt Trưởng phòng Dương chợt lóe lên một tia mong chờ. Tuy ông đã xác nhận được vài chuyện từ chỗ Phó tỉnh trưởng La, nhưng ông vẫn mang theo thái độ hơi nghi ngờ. Ông vẫn muốn nghe xem Giang Nguyên nói như thế nào.
Dĩ nhiên Giang Nguyên hiểu rõ ý của Trưởng phòng Dương. Ban hãy hắn đã quan sát vị Trưởng phòng Dương này. Sắc mặt của Trưởng phòng Dương tuy hơi thiếu huyết sắc, nhưng tinh thần khá tốt, giọng nói hào sảng, dưới cằm có râu lờ mờ, điều này chứng tỏ chân dương chưa bị tổn hại. Chỉ cần chân dương chưa bị tổn hại, không bị hoạn, thông thường mà nói, cho dù vì nguyên nhân gì vẫn sẽ có cách.
Hắn lập tức liền mỉm cười nói: - Trước khi gặp bệnh nhân, tôi không thể nói chắc là có nắm chắc hay không, nhưng... Thông thường mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410087/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.