- Tiểu tử này rốt cuộc muốn cái gì vậy?
Giáo sư Lý Ngọc Tường kéo cặp mắt kính lão của mình, nhìn tên tiểu tử ngồi chính giữa đang quay đầu nhìn chung quanh, cau mày nói với giáo sư Tân Dương Hiên bên cạnh:
- Lão Tần, tên tiểu tử này không phải muốn làm loạn chứ? Đầu tiên hết nhìn đông rồi nhìn tây, bây giờ lại tiếp tục.
- Cũng có thể. Anh xem, cậu ta nhiều nhất cũng chỉ mới hai hai hai ba tuổi, chỉ sợ ngay cả bằng cấp cũng không có, làm sao có thể làm ra được cái gì chứ? Lão đồng chí bốn năm chục tuổi cũng chưa chắc đã làm được nửa đề thi huống chỉ là cậu ta.
Giáo sư Tân cười ha hả:
- Không biết là đồ đệ của ai. Nhìn qua có chút tuấn tú, hoạt bát, sợ là được yêu quý quá nên mới mang đến đây thôi.
Nghe giáo sư Tân nói, giáo sư Lý liên tiếp gật đầu:
- Lão Tần nói mới để ý, đa phần sợ là đến để tiếp cận thôi. Anh xem, cậu ta cứ ngồi không yên, e rắng muốn nộp bài rồi đấy.
Quả nhiên, khi giáo sư Lý vừa dứt lời, Giang Nguyên đã đứng lên cầm bài thi bước đến.
Giáo sư Lý tùy ý tiếp nhận bài làm của Giang Nguyên, có chút gật đầu, ý bảo Giang Nguyên có thể ra ngoài.
Ngoại trừ hai vị giáo sư là còn giữ được bình tĩnh, việc Giang Nguyên là người đầu tiên nộp bài đã khiến cho rất nhiều người chú ý.
Ít nhất là người đàn ông tên Trương Dương, vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410057/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.