Nhìn gương mặt lạnh lùng của thư ký Trương, còn có một xấp tiền đẩy qua, Giang Nguyên nhún vai, sau đó nhìn một vạn đồng, cười nói:
- Phó tỉnh trưởng Dương thật nhỏ mọn.
- Không cần thì trả lại cho tôi.
Thấy biểu hiện lạnh nhạt của đối phương, thư ký Trương chỉ cảm thấy trong lòng nghẹn khuất. Đường đường là thư ký của Phó tỉnh trưởng thường vụ tỉnh, là cán bộ cao cấp, lại không được tên tiểu tử kia để vào mắt.
- Cần, tại sao lại không cần chứ? Một vạn ít nhất cũng chỉ trả đủ tiền thuốc. Còn về phần các chỉ phí khác, phải nhìn vào Phó tỉnh trưởng Dương sắp lên chức sẽ xử lý như thế nào.
Giang Nguyên khế cười nói:
- Được rồi, thư ký Trương, tôi không tiễn.
- Hừ.
Nghe được lời nói của đối phương, dường như đã biết được chuyện Phó tỉnh trưởng Dương sắp lên chức, vì thế mới dám xảo ngôn. Mặc dù trong lòng thư ký Trương rất tức giận, nhưng không thể không bội phục.
Thấy thư ký Trương phất tay bỏ đi, Từ Thanh Linh bội phục nhìn Giang Nguyên, cảm thấy không hiểu tại sao Giang Nguyên lại có thể đoán chính xác Phó tỉnh trưởng Dương sẽ bồi thường một vạn đồng.
- Nào, cầm đi, chúng ta đã có tiền viện phí rồi đấy.
Giang Nguyên cười tủm tỉm đưa một vạn đồng cho Từ Thanh Linh.
- Giang Nguyên, anh cầm lấy đi. Tiền viện phí này cũng là do anh lấy được mà.
Nhìn Giang Nguyên đưa tới một xấp tiền, Từ Thanh Linh vội vàng đẩy lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410048/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.