Sau bốn phút, Giang Nguyên đã đứng trước cửa khách sạn Tử Uyển. Lúc này hắn nhận được tin nhắn thứ hai Hải Bác truyền đến, chứng thực đối phương đang ở trong khách sạn này.
Đứng ở đại sảnh, Giang Nguyên hít một hơi thật sâu rồi bước đến quầy tiếp tân, mỉm cười hỏi nhân viên lễ tân.
~ Xin chào tiên sinh, xin hỏi có thể giúp được gì cho anh không?
Nhìn gương mặt cực kỳ có cảm tình đằng trước, nhân viên lễ tân mỉm cười hỏi.
- Chào cô, bạn của tôi Lưu Ba vừa mới đến đây, nhưng tôi gọi điện thoại cho anh ấy, cũng không có ai bắt máy. Không biết là anh ấy ở phòng nào?
Giang Nguyên hỏi.
~ Xin lỗi, dựa theo quy định, chúng tôi không được. tiết lộ tin tức của khách hàng.
Nghe Giang Nguyên hỏi, gương mặt nhân viên lễ tân hiện lên chút tiếc nuối, xin lỗi nói:
- Nếu không anh gọi lại lần nữa thử xem.
- Tôi gọi cho anh ấy ba lần rồi, cũng không có ai bắt máy.
Giang Nguyên vẫn mỉm cười, sau đó nhìn cô nhân viên lễ tân, nói:
~ Hôm nay anh ấy uống không ít rượu, tôi sợ anh ấy xảy ra vấn đề.
~ Xin lỗi, tiên sinh, đây là quy định của khách sạn chúng tôi, tôi thật sự không thể tiết lộ cho anh được.
Mặc dù cô nhân viên lễ tân rất có cảm tình với chàng thanh niên trước mặt, nhưng vẫn kiên trì giữ vững quy tắc của khách sạn, mỉm cười xin lỗi.
Nhìn cô nhân viên lễ tân vẫn không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410033/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.