Giang Nguyên cười nói: - Sư phụ, bệnh nhân bị xuất huyết nhiều điểm trong khoang bụng. Bởi vì tốc độ xuất huyết quá nhiều, bọn họ lại tìm không được điểm xuất huyết, nên con đến giúp bọn họ. Hôm nay lại còn lấy đi của sư phụ ít Sơn Tham. - Có gì đáng tiếc đâu chứ? Thuốc có thể cứu người mới là thuốc tốt. Cất mà không dùng cũng chẳng có tác dụng.
Hồ lão về phương diện này cũng khá hào phóng, cười nói:
- Được rồi, Tỉnh trưởng La nói chiều nay muốn con và ta đến đó. Bảo khi nào con về thì gọi cho Chủ nhiệm Lý, để anh ta chuẩn bị xe đến đón. Để ta chờ đến 2h rồi hãy gọi.
- Tỉnh trưởng La sao?
Giang Nguyên có chút chần chừ, sau đó hỏi:
- Sư phụ, người đã gọi điện thoại cho bọn họ chưa?
- Đương nhiên là chưa rồi. Làm sao vậy?
Hồ lão tò mò nhìn Giang Nguyên, nói:
- Có chuyện gì à?
Giang Nguyên cười khổ, nói:
- Sư phụ, chiều nay sẽ có người đến tìm chúng ta, sư phụ hãy để đến tối rồi gọi cho Chủ nhiệm Lý.
- Chiều nay có người đến tìm chúng ta?
Hồ lão có chút tò mò nhìn Giang Nguyên.
Giang Nguyên gãi đầu:
- Sáng nay con giúp phẫu thuật cho một bệnh nhân, con của bà ấy nói sẽ phái người đến đưa tiền thuốc và phí phẫu thuật cho chúng ta.
- Vậy à?
Hồ lão thật ra lại không để ý lắm, thoáng trầm ngâm rồi nói:
- Không sao đâu. Để ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409997/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.