Sau khi nhìn thấy tay Giang Nguyên xách hai củ mài, mắt Tuyên Tử Nguyệt sáng lên, nhưng cô nàng lại nhìn con gà rừng ở tay bên trái của Giang Nguyên, không khỏi tò mồ nói:
- Gà này làm sao ăn được ở đây? Giang Nguyên cười nói: - Nếu tôi đã mang về thì đương nhiên có thể ăn, chẳng mấy khi cô đến một chuyến, đương nhiên phải làm chút đồ ngon cho cô thử rồi!
Giang Nguyên lập tức ném hai củ mài cho Tuyên Tử
Nguyệt, sau đó nói: - Cô rửa chúng trước đi, khi nào đói thì ăn trước.
Sau đó Giang Nguyên nhấc con gà rừng đi đến ven suối, Tuyên Tử Nguyệt tò mò ở bên cạnh nhìn. Cô nàng thấy Giang Nguyên động tác nhanh nhẹn vặt lông gà, sau đó mổ ngực moi bụng, chỉ hai ba phút đã làm sạch bóng. Sau đó hắn lại đi vào rừng, lấy một đống cành cây. và củi khô về xếp thành một đống rồi châm lửa. Giang Nguyên đến bên cạnh bẻ một cành cây, lột bỏ vỏ cây rồi gác con gà lên đống lửa.
Nhìn động tác của Giang Nguyên, Tuyên Tử Nguyệt hưng phấn nói:
- Nướng chín là ăn được sao?
Giang Nguyên cười cười, sau đó nó với Tuyên Tử Nguyệt:
- Cô trông nhé... tôi đi lấy thêm chút đồ...
Dứt lời, Giang Nguyên lại chui vào rừng, không lâu sau hắn cầm mấy quả dại ra.
Dưới ánh mắt tò mò của Tuyên Tử Nguyệt, Giang Nguyên nhìn con gà dần bị nướng chín vàng, cười bóp vỡ một quả dại, bôi chất lỏng đó lên trên con gà. Sau đó hắn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409966/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.