- Oh... Ở ngay phía trước sao?
Tuyên Tử Nguyệt lấy lại tinh thần, vội chạy theo.
Lúc này đôi mắt Giang Nguyên quét xung quanh, mũi cũng nhẹ nhàng ngửi ngửi, hít mấy hơi, rất nhanh liền ngửi thấy một mùi cổ quái thoang thoảng.
- Đúng rồi, chắc ở gần đây...
Giang Nguyên khế cười, sau đó dựng thẳng ngón tay để bên môi với Tuyên Tử Nguyệt ở phía sau, ý bảo cô nàng yên lặng.
Thấy động tác này của Giang Nguyên, hai tròng mắt Tuyên Tử Nguyệt lập tức trợn tròn, sau đó trong mắt lộ ra một tia hưng phấn, vội rón rén bước qua.
Giang Nguyên cẩn thận đi về phía sườn núi bên cạnh, sau đó vạch cỏ tranh ở trước mặt ra, thấy cách đó không xa quả nhiên có một con gà rừng đang nhảy tới nhảy lui kiếm ăn trong bụi cỏ.
Sau khi quay đầu tỏ ý yên lặng với Tuyên Tử Nguyệt vẻ mặt hưng phấn ở bên cạnh, Giang Nguyên liền lấy từ trong gùi ra một chiếc súng trúc.
Thấy Giang Nguyên lấy súng trúc ra, Tuyên Tử Nguyệt sáng mắt lên. Cô nàng không biết lúc trước Giang Nguyên chặt mấy thanh trúc này để làm gì, hóa ra là có ý định này.
Tuyên Tử Nguyệt lập tức không lên tiếng, nhìn Giang Nguyên đánh con gà rừng bằng chiếc súng trúc này như thế nào.
Trước kia không phải cô nàng chưa từng đi săn nhưng lúc đó mang súng săn lên núi, chưa từng dùng súng trúc như thế này. Bây giờ cô nàng có chút hoài nghi không biết súng trúc này có bắt được con gà rừng kia không nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409958/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.