Giang Nguyên nhìn tổ sư gia khám bệnh, chỉ dùng bốn loại thảo dược đơn giản. Người bệnh chỉ cần uống hai thang đã hoàn toàn khỏi hẳn, trong lòng không khỏi bội phục. Đi theo tổ sư gia xem bệnh, tất nhiên lại càng dụng tâm thêm vài phần.
Sáng hôm sau, khi Giang Nguyên mở cửa phòng khám, chờ các bác sĩ và y tá đến làm việc, đột nhiên điện thoại vang lên.
Đầu tiên Giang Nguyên còn tưởng là Lý Tiểu Vũ gọi, kết quả là một dãy số lạ.
Có chút cau mày nhưng Giang Nguyên vẫn nghe điện thoại.
- Xin hỏi ai vậy?
Bên kia rất nhanh vang lên một giọng nói dễ nghe: - Giang Nguyên, là tôi, Tuyên Tử Nguyệt.
- Tuyên Tử Nguyệt?
Giang Nguyên sửng sốt.
- Giang Nguyên, hai ngày qua có ai đến tìm anh không?
Tuyên Tử Nguyệt do dự một chút rồi cẩn thận hỏi.
Nghe giọng nói lo lắng của Tuyên Tử Nguyệt, Giang Nguyên cười khổ, sau đó nói:
- Hôm qua vị hôn phu của cô đến tìm tôi. - Cái gì? Tê Nhạc Minh đến tìm anh?
Giọng nói của Tuyên Tử Nguyệt cao hơn vài phần, trong giọng nói ẩn chứa sự tức giận, rất nhanh hỏi tiếp:
- Thế tên vương bát đản đó có làm gì anh không?
- Vương bát đản?
Giang Nguyên hơi ngẩn ra, rồi bật cười. Hắn là lân đầu tiên nghe người ta gọi vị hôn phu của mình là vương bát đản, lại còn xuất phát từ miệng của Tuyên Tử Nguyệt. Tuyên Tử Nguyệt nhìn như thế nào cũng không phải là người hay nói mấy lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409877/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.