Bạn học Giang Nguyên hiểu biết rất rõ vấn đề lịch sự. Để tránh cho bản thân gặp phiền toái, hắn luôn hài hòa trước mặt tất cả mọi người. Người nào cũng không biết hắn kỳ thật là một con cọp khoác lớp da gấu mèo.
- Giang Nguyên, ta thấy con xem bệnh người này rất lâu, có nghỉ vấn gì sao?
Mặc dù Hồ lão không biểu hiện ra, nhưng xuất một chiêu là tàn nhẫn ngay. Ngoài mặt thì quan tâm đệ tử nhà mình, nhưng lại hung hăng uy hiếp Trương lão.
Quả nhiên, nghe Hồ lão hỏi, sắc mặt Trương lão có chút thay đổi.
Giang Nguyên cũng không chú ý đến điểm này, chỉ gật đầu nói:
- Vừa rồi con cũng có chút nghỉ hoặc, nhưng bây giờ đã rõ ràng rồi.
Nghe xong, sắc mặt Hồ lão vui vẻ hẳn lên. Ông biết tính tình của đồ đệ nhà mình. Nếu Giang Nguyên khám 1 cho bệnh nhân lâu như vậy, bây giờ nói là đã biết rõ, tất nhiên là không sai. Nếu không nắm chắc, hắn sẽ không. nói những lời này.
Còn Trương lão bên cạnh thì lộ ra vẻ quái dị.
Hồ lão nhìn biểu hiện của Trương lão, hoàn toàn xác. định trong lòng. Trương lão trước đây đã từng xem bệnh cho bệnh nhân này. Hơn nữa còn chữa không hết. Cho. nên mới có biểu hiện thất thố khi nhìn thấy người bệnh kia.
Mặc dù bọn họ đều là lão trung y có tiếng của tỉnh Sở Nam. Ngoài mặt thì lúc nào cũng hòa hợp êm thấm, nhưng trong bụng thì không ai phục ai. Người nào cũng muốn đè đầu đối phương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409855/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.