🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhìn người thanh niên trẻ tuổi bước vào trong phòng khám bệnh, quần áo cũng có chút lộn xộn nhưng cước bộ vẫn trầm ổn, cùng với hơi thở rét lạnh, hai mắt Giang Nguyên nheo lại, cảm giác có luồng hàn khí dâng lên trong lòng.

Hai năm qua hẳn gặp không ít cao thủ, giết qua cũng không ít. Nhưng khi nhìn thấy người trước mắt, trống ngực của hắn đập nhanh hơn mấy lần. Tại sao đối phương xuất hiện ở đây, Giang Nguyên cũng không cần suy nghĩ cũng biết.

Cho nên, hắn chậm rãi ngồi thẳng dậy, cơ thể căng ra, lặng yên hít vào một hơi, chậm rãi điều chỉnh cơ thể đến trạng thái tốt nhất, sau đó mới đứng dậy, đứng chắn trước mặt Tuyên Tử Nguyệt, lãnh đạm nói:

- Đêm hôm xâm nhập nhà người dân, không gian thì cũng là đạo tặc. Bây giờ anh rời đi, tôi sẽ không truy cứu.

Nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của Giang Nguyên, còn có lời hắn nói ra miệng, người thanh niên mặc áo ngắn, mái tóc hơi dài vốn đang không nhìn Giang Nguyên liền cảm giác có chút quái dị, quay sang nhìn hắn, đột nhiên nở nụ cười.

- Cũng có chút thú vị.

Người thanh niên vén mái tóc lòa xòa trước trán nhìn Giang Nguyên. Cái nhìn này khiến Giang Nguyên phát lạnh: 

- Bây giờ anh rời đi, tôi cũng sẽ không giết anh. Nghe được lời này, Giang Nguyên bất đắc dĩ lắc đầu: - Đây là nơi của tôi mà.

Nhìn Giang Nguyên lắc đầu, người thanh niên thu lại nụ cười, nói:

- Rất nhanh sẽ không còn đúng nữa.

- Tiền Lập Nguyên, tôi chỉ đến đây trị thương, không liên quan gì đến anh ấy.

Tuyên Tử Nguyệt ở đẳng sau đột nhiên lên tiếng:

- Giang Nguyên, anh hãy rời đi trước đi. Rất nhanh chúng tôi sẽ đi ngay.

Giang Nguyên quay đầu lại nhìn Tuyên Tử Nguyệt, nhẹ nhàng kéo tay Tuyên Tử Nguyệt đang định tháo kim tiêm ra, cười nói:

- Mấy năm qua, bất luận trong hoàn cảnh khó khăn như thế nào, tôi cũng chưa từng vứt bỏ người bệnh của mình. Khi tôi còn ở đây, người bệnh của tôi cũng không vì tình huống bên ngoài mà chết. Bây giờ cô là người bệnh của tôi. Cho nên tôi sẽ không rời đi. Hơn nữa, trước. khi tôi chết, cô cũng không có chết.

Nhìn nụ cười kiên định của Giang Nguyên, môi Tuyên 'Tử Nguyệt mấp máy, ánh mắt hiện lên chút hối hận, trầm giọng nói: 

- Anh có biết anh ta có thể giết anh không?

- Tôi không biết, nhưng tôi có nguyên tắc của tôi. Bây giờ tôi đang còn ở đây, không ai có thể động đến bệnh nhân của tôi.

Giang Nguyên buông tay ra, chậm rãi đứng thẳng người, nhìn Tiền Lập Nguyên phía đối diện, thở hắt ra:



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.