- Được... em đi trước đây...
Từ Thanh Linh thoáng nhìn Giang Nguyên, lần này cô mới phát hiện, trước kia Giang Nguyên chỉ cao hơn mình. một chút, giờ đã cao hơn mình nửa cái đầu rồi.
Lúc này mưa đã nhỏ dân, chỉ còn lại vào hạt mưa bay múa giữa bầu trời, Giang Nguyên lại siết chặt quần áo, ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong lòng thầm than: “Cũng may là ngày mai đã phát lương rồi, nếu không chẳng có tiền mà mua quần áo nữa...”
- Điện thoại, áo khoác, quần... toàn phải tiêu tiền. Khoản tiên này vừa đến tay lại lập tức trở thành kẻ nghèo rồi...
Giang Nguyên buồn bực thở dài, sau đó hắn lại chậm rãi đi ra ngoài.
Giang Nguyên bưng ly bất chấp cơn mưa phùn, chậm rãi đi về phía trước. Đột nhiên bên tai hắn dường như nghe thấy một tiếng hét kinh hãi khe khẽ.
Giang Nguyên nghe thấy tiếng hét kinh hãi này khẽ nhíu mày, dường như cảm thấy tiếng hét này rất quen. Nhưng, hắn nhìn xung quanh một lượt cũng không tìm thấy được nơi phát ra tiếng hét.
Giang Nguyên nhíu mày, hắn cứ cảm thấy tiếng hét ban nãy rất quen.
Hắn cúi đầu suy nghĩ, đột nhiên tim thắt lại... Tiếng hét ban nấy... có lẽ là Lý Tiểu Vũ...
Giang Nguyên lập tức căng thẳng. Hắn nhanh chóng ý thức được chỗ phiền toái khi không có di động. Nếu có di động, có số điện thoại của Lý Tiểu Vũ thì chỉ cần gọi điện hỏi thăm trực tiếp là được, nhưng bây giờ...
Nghĩ tới đây, Giang Nguyên nhíu mày tìm kiếm xung quanh, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409820/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.