Ông còn chưa nói hết, tên con trai kia đã khinh thường lạnh giọng cười nói:
- Tôi nói các người chỉ tìm lý do để trốn tránh trách nhiệm mà. Rốt cuộc dùng sai thuốc hay không phải chỉ do các người tự nói sao... Các người còn không biết, còn còn muốn để ba t: m chỗ các người, như thế chẳng phải để các người chữa cho chết luôn sao!
- Cậu...
Nhìn thấy bộ dạng châm chọc của người nọ, Hồ lão y sư không nén được cơn giận.
Nhìn thấy vẻ không có từ gì để bao biện được của Hồ lão y sư, người này đắc ý lạnh giọng cười nói:
- Hừ... Tôi nói các người mau bồi thường tiền đi, để ba tôi đi bệnh viện chữa bệnh sớm một chút, đừng kéo dài thời gian nữa. Bệnh này chữa sớm chút nào, nói không chừng các người đỡ tốn tiên chừng ấy đấy...
Giang Nguyên đứng cạnh, nhìn vẻ tức giận của Hồ lão y sư, nhưng chỉ đành bất đắc dĩ. Trong lòng hắn cũng vô cùng căm tức. Dĩ nhiên hắn hiểu được chỗ khó của Hồ lão y sư hiện nay. Bồi thường tiền chỉ là chuyện nhỏ, nhưng danh tiếng mấy chục năm nay của thầy e là bị mất sạch.
Hồ lão y sư hành nghề y mấy chục năm, coi trọng nhất là danh tiếng. Lần này bắt ông bồi thường tiền oan ức để dàn xếp sự việc, còn mất sạch danh tiếng, thật đúng là không bằng bắt ông cùng đi hầu tòa với người 1a.
Giang Nguyên nhíu chặt mày, cuối cùng hắn cắn răng, trừng mắt nhìn người nọ, lạnh giọng nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409796/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.