Giang Nguyên ngẩng đầu ưỡn ngực theo sát sau lưng Hồ lão uy, vô cùng khí thế...
- Con làm cái gì đấy? Có phải bắt con ra chiến trường đâu...
Nghe thấy tiếng bước chân bên cạnh mình quá nặng nề, cuối cùng Hồ lão y sư không nhịn được nữa, quay đầu lại, mặt mũi cổ quái nhìn Giang Nguyên. Thắng đệ tử này của mình trước nay Thái Sơn có sập ngay trước mắt mặt cũng không biến sắc, sao lần này lại kỳ lạ thế?
Mặt Giang Nguyên đỏ bừng, vội cười khan nói:
- Không có gì... không có gì... trưa nay ăn hơn nhiều, hơi tức bụng... hì hì... hơi tức bụng ạ...
Đi sau Hồ lão y sư, Giang Nguyên nhẹ nhàng thở hắt ra, trái tim đang căng cứng cuối cùng cũng dần dần bình tĩnh lại. Nói thật thì hắn cũng thấy hơi khó hiểu, không biết tại sao.. cũng đã hơn ba năm rồi. Năm đó vốn cũng không có gì, giờ càng không có gì nữa rồi, sao mình phải căng thẳng chứ?
Giang Nguyên âm thầm cười khổ lấy lại bình tĩnh, sau đó theo Hồ lão y sư đi vào phòng học.
Lần này không ít người chú ý đến hăn, dù sao thì thầy Giang trẻ tuổi này vẫn hấp dẫn nhiều người hơn lão đồng chí đi trước hắn.
Sau khi bước vào phòng học, Giang Nguyên không nhìn lung tung, chỉ tự ngồi vào góc kia, thấy vậy vẻ mặt Hồ lão y sư rất bất đắc dĩ, thằng nhóc này...
- Các bạn sinh viên... hôm nay chúng ta tiếp tục học về... nước bọt, khí huyết, căn bản trong Trung y...
'Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409788/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.