Giang Nguyên ngây người, mở to mắt nhìn Hồ lão, ngạc nhiên nói:
- Sư phụ, không phải chứ? Người đâu phải là người qua loa. Người bảo một đứa ngay cả năm nhất còn chưa học như con, không băng không cấp đi giảng bài cho sinh viên năm tư?
Nói đến đây, nhìn Hồ lão sư không chút biểu tình, cắn răng uy hiếp:
- Người ta biết sẽ nói người dạy hư học sinh.
Hồ lão sư khế hừ một tiếng, liếc mắt nhìn Giang Nguyên, sau đó nhìn lên trên bục giảng, nói:
- Đừng tìm cớ nữa, mau thay ta đi. Giang Nguyên không biết nói cái gì.
Nhìn vẻ mặt lạnh lùng không thể thương lượng của Hồ lão, Giang Nguyên đành phải hé miệng, nói:
~ Vậy thì tới thôi. Ai sợ ai chứ? Nói xong liền đứng dậy bước lên đài
Giang Nguyên bước lên bục giảng, ban đầu mọi người còn chưa chú ý, đang bận rộn nói chuyện với nhau, Giang Nguyên đành phải hắng giọng một tiếng.
Nghe tiếng hằng giọng của Giang Nguyên, đám sinh viên xung quanh mới chú ý đến.
Thấy các sinh viên đã nhìn mình, Giang Nguyên mỉm cười nói:
~ Các vị bạn học, mời các bạn yên lặng, tôi là Giang lão sư. Sau đây tôi sẽ thay Hồ giáo sư tiếp tục giảng bài cho mọi người.
Giang Nguyên đứng trên bục giảng, các sinh viên đều sửng sốt. Thì ra đây là Giang lão sư, tuổi còn rất trẻ, hơn nữa còn rất đẹp trai.
Đại đa số sinh viên đều sửng sốt. Nhưng nếu Giang lão sư đã lên tiếng, tất cả đều trật tự lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409783/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.