Tiểu Vũ đã khỏe, cho nên Giang Nguyên cho Tiểu Vũ thêm hai ngày thuốc nữa, còn dặn cô nếu có gì không ổn thì phải trở lại ngay.
Tiểu Vũ vốn muốn trả tiền nhưng lại bị Giang Nguyên trả lại.
Nhìn gương mặt của Giang Nguyên, Tiểu Vũ rốt cuộc. cũng từ bỏ việc trả tiền thuốc. Lý gia cô nợ Giang Nguyên không ít, chút tiền này có là gì chứ.
Nhìn Tiểu Vũ đi xa, Giang Nguyên mới thở phào một hơi. Nghĩ đến tình huống hôm qua, hắn thật sự sợ. Tiểu Vũ sốt đến mức sắp ngất đi. Cũng may mà đến phòng khám mới ngất. Nếu ngất giữa đường thì không biết sẽ như thế nào.
Cho nên Giang Nguyên cảm thấy, khi nào có tiền hắn sẽ đi mua một cái điện thoại. Dù sao bây giờ có điện thoại cũng tiện. Mua một cái mấy trăm đồng, nghe gọi nhắn tin là đủ.
Lại bị tổ sư gia hành thêm một đêm, sáng sớm Giang Nguyên choáng váng tỉnh lại. Bởi vì chuyện của Tiểu Vũ hôm qua nên đã nghỉ luyện Ngũ Cầm Hí một ngày. Hôm nay không thể nghỉ nữa. Cho nên sau khi rửa mặt xong, Giang Nguyên liền chạy về phía trường đại học Đông Nguyên.
~ Xin chào Giang lão sư.
~ Xin chào Giang lão sư.
- Hả, chào buổi sáng, chào buổi sáng.
Trong lòng Giang Nguyên phát khổ, nhưng ngoài mặt vẫn phải mỉm cười với hai bạn nữ sinh, sau đó chạy vào đường rẽ nhỏ, để lại hai bạn nữ đang cúi đầu thảo luận với nhau:
- Quả nhiên không đeo mắt kính đẹp trai hơn nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409781/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.