A, không cần đâu. Sắc mặt Lý Tiểu Vũ đỏ bừng, lắc đầu nói:
- Tiểu Nguyên ca ca, nhà em có nuôi gà mà, mấy con này anh để dành ăn với Minh gia gia đi.
- Khách sáo gì chứ, tôi cũng đâu có cho em, mà là cho chú Lý bồi bổ cơ thể. Chú ấy huyết khí thiếu hư, cần phải bồi bổ thật nhiều. Gà rừng này có giá trị dinh dưỡng cao hơn gà nhà nuôi rất nhiều.
Giang Nguyên cười nói, khiến Lý Tiểu Vũ không cách nào từ chối, liền mang hai con vật về nhà.
Vừa ra cửa, lão gia tử đã thò đầu khỏi phòng, cười nói:
- Tiểu Vũ, bảo ba con tối nay trước 9h đến đây nhé. Để ông làm cho ba con trước một phần. Uống một chén thuốc trước khi ngủ, hiệu quả mới tốt.
- Vâng, cảm ơn Minh gia gia. Lý Tiểu Vũ vui vẻ gật đầu.
Trước bữa cơm chiều, Giang Nguyên liền bưng một chén thịt thỏ đến cảm tạ tổ sư gia phù hộ. Lão gia tử cực kỳ tán đồng. Cháu trai của ông đã bình an trở vê, hơn nữa lên núi hái thuốc lại có nhiều thu hoạch, điều này chỉ có thể nói là do tổ sư gia phù hộ. Cháu trai có tấm lòng tôn sư trọng đạo như vậy tất nhiên là rất tốt.
Giang Nguyên nhìn tượng thần tổ gia sư trước mặt. Bộ quần áo hoàn toàn giống như trang phục của người trong giấc mơ.
Nhưng hẳn cũng không quy hết mọi cái đều là do tổ sư gia chỉ điểm. Dù sao những chuyện mà hẳn trải qua mấy năm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409729/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.