"Lẽ nào? Lẽ nào cô đoán ra được điều gì à?"
Lưu Phong nhếch lên một nụ cười đùa giỡn trên môi, quay đầu nhìn Mã Tiểu Vân.
Bốn người áo đen khác lúc này đã lùi lại rất xa, nhưng bọn chúng lùi lại không hề hoảng sợ, tuy không dám tấn công Lưu Phong nhưng lại tạo thành đội hình bao vây Lưu Phong.
Sắc mặt Mã Tiểu Vân cực kỳ âm trầm, đôi mắt to rõ ràng rất đẹp lại lóe lên tia sáng hung ác, "Tôi biết rồi, cậu rời khỏi bãi đậu xe nhưng không hề đi xa, mà là đang đợi tôi đi ra, sau đó đi theo tới đây."
"Cô quả nhiên cũng không quá ngu ngốc, những chuyện này cũng đều bị cô đoán ra được.”
Lưu Phong cười nói: "Chỉ đáng tiếc, so với tôi, cô vẫn là không đủ thông minh, chẳng những dẫn tôi đến điểm tụ tập, còn lộ ra thân phận thật sự của cô."
"Lộ ra thì sao, cậu sắp chết rồi." Mã Tiểu Vân xua tay, từ trong toà nhà hai tầng, lại có sáu người áo đen nữa lao ra, trong tay sáu người này đều mang theo kiếm samurai.
Hehe!
Lưu Phong cười lạnh chế nhạo, cúi người bế Bành Giai Kỳ lên khỏi mặt đất, lúc này hắn không có thời gian tháo băng dính trên người Bành Giai Kỳ nên chỉ có thể đưa cô vào trong chiếc xe GLC trước.
Cùng lúc đó, sáu người áo đen cũng lao tới, sáuthanh kiếm dài hướng vào đầu Lưu Phong chém xuống.
Lưu Phong giậm chân, cơ thể lùi về phía sau, xoay người đá ra sau, một cú đá đẹp vào ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-than-y/3610508/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.