Đúng lúc này, điện thoại di động của Lưu Phong cũng vang lên.
Lưu Phong liếc nhìn hiển thị người gọi đến, gật đầu hài lòng và trực tiếp nhấn loa ngoài sau khi cuộc gọi được kết nối.
"Lão đại, nhóm lính đánh thuê Falcon đã từ bỏ nhiệm vụ tới Hoa Hạ."
Đầu dây bên kia, một giọng nói thô lỗ của một người đàn ông vang lên: “Chúng tôi mất 42 phút để tìm ra nhóm lính đánh thuê Falcon, mất 10 phút để tiếp xúc với chúng. Khi đó, bọn chúng lại không muốn nghe theo mệnh lệnh của chúng tôi nên đã gϊếŧ chết mấy người, mất thêm mấy phút, quá mất thời gian một tiếng, xin lão đại trừng phạt.”
Xin trừng phạt?
Đây là đang diễn kịch sao? Diễn quá khoa trương rồi nhỉ?
Tôn Kiến Nghiệp ở một bên muốn nói vài câu mỉa mai, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của Phỉ Đao Giáp, trong lòng lão Tôn lại giật mình.
"Trừng phạt cậu thì thôi, nhưng trong vòng một giờ không hoàn thành nhiệm vụ, chứng minh là gần đây thời gian huấn luyện của các cậu không đủ, sau khi trở về, mỗi người mỗi ngày luyện tập thêm ba tiếng nữa." Lưu Phong nói.
"Rõ, lão đại!" Đầu bên kia điện thoại không chút do dự trả lời, thậm chí còn có tiếng gót chân va vào nhau khi đứng nghiêm.
Pằng!
Ngay sau đó, đầu dây bên kia có vẻ như có tiếng súng vang lên.
"Chuyện gì thế?"
"Báo cáo trưởng quan, có một tên lính đánh thuê Falcon không trung thực, bị người của chúng ta bắn chết rồi."
Chết tiệt!
Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-than-y/3594253/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.