Chương trước
Chương sau
"Cậu là ai?" Tôn Kiến Nghiệp vẻ mặt hùng hổ hỏi.

Trên mặt tên Phỉ Đao Giáp kia vẫn không có biểu cảm gì, có thể đám người Triều Tiên đều có vẻ mặt như người chết thế, đối mặt với ai cũng ra vẻ cao cao tại thượng.

"Tôi là ai à, haha!"

Lưu Phong cười nói: “Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là tôi nhìn các người không thuận mắt.”

"Cậu nhìn chúng tôi không thuận mắt, cậu biết chúng tôi là ai không?" Phỉ Đao Giáp cuối cùng cũng mở miệng.

Lưu Phong nói: "Biết. Anh là Tổng giám đốc Công ty Gossa, Phì Đáo Gia nhỉ! Nhưng trông anh cũng không béo, sao lại đặt cái tên khó chịu như vậy?"

Ợ!

Phỉ Đao Giáp mặc dù biết tiếng Hoa Hạ, nhưng dù sao cũng không hiểu sâu lắm, cho nên nhất thời không có phản ứng gì.

Nhưng các vệ sĩ phía sau Tôn Kiến Nghiệp, lại đúng lúc không thích hợp này mà bật cười.
"Các người cười cái gì? Buồn cười lắm à?"

Tôn Kiến Nghiệp gầm lớn đến mức mấy tên vệ sĩ vội vàng bịt miệng lại vì sợ hãi, sau đó giải thích với Phỉ Đao Giáp: “Tiểu tử này nói là từ đồng âm, là…”

"Đồ khốn!"

Phỉ Đao Giáp lúc này mới hiểu ra, anh ta lại một lần nữa hung hăng ngắt lời của Tôn Kiến Nghiệp, đồng thời vẫy tay ra sau lưng: "Các người đánh gãy tay chân tên tiểu tử này đi, sau đó tôi sẽ nói chuyện tử tế với ông, xem rốt cục là ai béo đến nhà.”

Viu!

Ngay lập tức, ba vệ sĩ cường tráng của Nam Hàn cùng lúc nhảy ra từ phía sau Phỉ Đao Giáp.

Adv

Trên khuôn mặt chết chóc của Phỉ Đao Giáp cuối cùng cũng lộ ra nụ cười đắc ý, trong mắt anh ta, Lưu Phong dường như sắp biến thành một kẻ tàn phế.

Thậm chí lúc này, Phỉ Đao Giáp quay sang Tôn Kiến Nghiệp nói: “Đúng rồi, lần này tôi cũng mời một vị siêu cao thủ đến, là chuyên môn dùng để đối phó với vệ sĩ bên cạnh Dương Thi Văn, có cơ hội tôi sẽ cho ông xem anh ta mạnh mẽ đến mức nào.”
"Ồ! Là cao thủ như nào?"

Tôn Kiến Nghiệp cau mày nói: "Cái tên Lưu Phong đó đặc biệt lợi hại, thuộc hạ mạnh nhất của tôi là Nghiêm Đông Tuyết cũng chết dưới tay hắn, hơn nữa một mình hắn có thể đánh mấy chục…”

Phỉ Đao Giáp dường như đặc biệt thích ngắt lời người khác để thể hiện sự tuyệt vời của mình, không đợi Tôn Kiến Nghiệp nói xong, anh ta lại tiếp tục cướp lời: “Là một tay Taekwondo siêu mạnh ở Nam Hàn chúng tôi, đai đen cấp bảy Taekwondo truyền thống, đã từng thắng 33 trận liên tiếp và hạ gục đối thủ trên võ đài 33 lần trong giải đấu khu vực Đông Nam Á.

Vừa nói, Phỉ Đao Giáp vừa giơ ngón cái lên, chỉ về phía sau anh ta.

Không sai, phía sau anh ta có một chàng trai trẻ khỏe mạnh đang đứng.

Tuy nhiên, còn không đợi Tôn Kiến Nghiệp khen xong võ sư Taekwondo đó, giọng nói của Lưu Phong lại vang lên.
"Vậy thì để vị cao thủ mà anh nhắc tới tới đây vui vẻ chút đi, đứng đó giả vờ ngầu gì chứ?”

Ợ!

Phỉ Đao Giáp và Lưu Phong lúc này đều ngây ra.

Adv

Bởi vì ba tên vệ sĩ vừa lao vào Lưu Phong giờ đã hóa đá tại chỗ như thể bị ai đó niệm chú.

Còn Lưu Phong lúc này đã vượt qua ba người bọn họ, đi tới trước mặt Phỉ Đao Giáp và Tôn Kiến Nghiệp, chỉ cách ba mét.

"Bọn họ, bọn họ bị sao vậy?"

"Tiểu tử, rốt cục cậu là ai?"

Phỉ Đao Giáp và Tôn Kiến Nghiệp lúc này cảm nhận được một cảm giác áp bức to lớn từ Lưu Phong, lại đều bất giác lùi lại một bước.

"Tôi là ai? Không phải Phí Đáo Gia vừa nói rồi sao, cần tìm cao thủ Taekwondo đối phó tôi, hoá ra các người cũng không biết tôi trông như thế nào sao?" Lưu Phong cười nói.

"Lưu Phong!"

Lúc này, Tôn Kiến Nghiệp và Phỉ Đao Giáp đồng thanh hét lên hai tiếng.

Lưu Phong mỉm cười gật đầu: “Không sai, tôi chính là Lưu Phong, Lưu trong họ Lưu, Phong trong phong lưu.”

"Đáng chết, mày chính là người đã gϊếŧ Lão Nghiêm, còn gϊếŧ rất nhiều người trong Săn Đường của tao. Mọi người cùng lên đi, gϊếŧ hắn, dùng súng.” Tôn Kiến Nghiệp lúc này vẻ mặt dữ tợn, hét lớn với những người ở phía sau.

Đằng sau Tôn Kiến Nghiệp, có sáu người mặc bộ đồ đen, cùng lúc bước tới, đồng thời rút súng từ thắt lưng ra.

Tôn Kiến Nghiệp nghĩ thầm, tên tiểu tử mày cho dù có đánh nhau giỏi thế nào, mày có thể chống lại đạn sao? Vì vậy, trên mặt người đứng đầu Tôn gia cũng lộ ra vẻ kiêu ngạo giống như vẻ mặt kiêu ngạo vừa rồi của Phỉ Đao Giáp.

Nhưng Tôn Kiến Nghiệp cũng sai rồi, động tác rút súng của sáu vệ sĩ của ông ta vừa thực hiện được một nửa thì Lưu Phong đột nhiên vung tay về phía trước.

Phụp phụp phụp……

Sáu tia sáng lạnh, gần như nhanh đến mức không thể nhìn thấy được, đồng thời nhấn chìm cơ thể của sáu vệ sĩ.

Sáu tên này, giống như ba vệ sĩ của Phỉ Đao Giáp, hóa đá tại chỗ như tượng sáp.

Lưu Phong lại tiến lên một bước, cười hỏi: "Còn có thủ đoạn nào khác không? Nếu có, mau dùng đi. Nếu không có, tôi phải xử lý các người rồi đấy!"

"Park Yi Sheng!"

Lúc này, Phỉ Đao Giáp bỗng nhiên hét lớn: "Đối thủ của cậu đến rồi, đến phiên cậu ra tay rồi."

Soạt!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.