Nghe thấy giọng nói của Lưu Phong, thân hình cao gần hai mét của Đỗ Lâu đột nhiên cứng đờ.
"Đừng nghĩ chạy trốn, vừa rồi cậu thấy tốc độ của tôi nhanh như thế nào rồi đấy, tôi đảm bảo cậu trốn không thoát được đâu." Giọng nói của Lưu Phong lại vang lên.
Ha ha, ha ha!
Đỗ Lâu cười lớn quay người lại, anh ta lúc này cười còn khó coi hơn cả khóc.
"Anh Phong, chào buổi sáng! Thật ra tôi và Tôn Thành Phong không phải cùng một nhóm, tôi chỉ là tới đùa giỡn một chút mà thôi. Nói thật, tôi và Tôn Thành Phong không hề thân nhau." Đỗ Lâu nói với biểu cảm muốn khóc không được.
Mẹ nó!
Tôn Thành Phong đang bị Lưu Phong tóm lấy, lúc này hận không thể tự sát được. Quả nhiên là không sợ kẻ thù giống như thần, mà là sợ đồng đội giống như lợn!
"Ồ! Tôi cũng không nói là cậu thân thiết với Tôn Thành Phong!" Lưu Phong cười nói.
Ợ!
Cơ thể Đỗ Lâu lại cứng đờ, lúc này anh ta mới nhận ra hình như mình đã nói sai.
Thụp!
Lúc này, Lưu Phong buông tay ra, Tôn Thành Phong bị đánh bất tỉnh trực tiếp ngã xuống đất.
Sau đó Lưu Phong đi về phía Đỗ Lâu.
Theo lý mà nói, Đỗ Lâu là một người đàn ông cao gần hai mét, còn Lưu Phong chỉ cao 1,8 mét, đáng ra Đỗ Lâu phải có ưu thế áp bức mới đúng, nhưng bây giờ trong mắt Đỗ Lâu, Lưu Phong giống như một ngọn núi đè lêи đỉиɦ đầu anh ta, khiến anh ta có cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-than-y/3594245/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.