Vừa nghĩ đến tiền đồ, hai người lính đột nhiên cảm thấy không còn mặt mũi cầu xin Lưu Phong tha cho mình.
Bởi vì lúc bắt đầu cuộc thi, họ đã nói, nếu Lưu Phong thua, yêu cầu hắn tự động thôi học, đây chẳng phải cũng là cắt đứt tiền đồ của một sinh viên đại học sao?
"Thế nào, hai vị đại giáo quan, các người muốn ở đây suy nghĩ mấy tiếng đồng hồ sao?"
Giọng nói của Lưu Phong lại vang lên, giá buốt như gió lạnh tháng mười hai, “Chọn đi, cuộc đời như một vở kịch, chọn vai diễn của mình, cho dù có phải ăn cứt cũng phải chịu đựng mà nuốt xuống.”
"Tôi, được, tôi nói..." Trịnh Dũng đưa ra lựa chọn trước, đồng thời lúc này, anh †a rất âm thầm quay đầu lại, liếc nhìn hai người cách xa hai mươi mét, cũng không biết là anh ta là đang nhìn Tôn Thành Phong, hay là đang nhìn Đỗ Lâu.
"Đừng nói!" Giả Long nghiến răng nghiến lợi gầm lên: "Có những chuyện một khi cậu nói ra rồi, sau này sẽ hoàn toàn tiêu tùng đấy. Chúng ta không nhận tiền của ai cả, việc này là do chính chúng ta làm, tôi tình nguyện..quỳ xuống xin lỗi."
"Được được, cậu đồng ý quỳ thì cậu quỳ, tôi thừa nhận!"
"Cậu bị ngốc à? Nếu cậu thừa nhận thì không phải cũng có nghĩa là tôi thừa nhận sao?”. Ch𝑢yên 𝒕rang đọc 𝒕r𝑢yện ﹎ T𝘙𝑼MT𝘙𝑼 YỆ𝗡﹒Vn ﹎
Hai người lính không thể thống nhất quan điểm, lại cãi nhau trước mặt tất cả sinh viên.
He hel Lưu Phong ở một bên cười lạnh, tất cả sinh viên cũng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-than-y/3594243/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.