"Cái gì? Bây giờ đang họp?"
Tôn Thành Phong đang ngồi trong xe đột nhiên hét lên với vẻ mặt hung dữ: "Chú Kỳ mất trí nhớ rồi, còn dính líu đến một vụ án gϊếŧ người? Vậy... Chú Nghiêm, chú không đến được à?"
"Được được được! Tôi nhờ người để mắt đến hắn trước."
Sau khi đặt điện thoại xuống, Tôn Thành Phong nhanh chóng khởi động xe lái đi. Có vẻ như người đã từng là trùm trường Đại học Khoa học Công nghệ rất sợ phải gặp mặt trực diện với Lưu Phong.
…
Lưu Phong lúc này bước nhanh hơn, đi về phía bên ngoài Đại học Khoa học và Công nghệ.
Dương Thi Văn theo sát phía sau hắn, "Này, anh nói đi, là tôi xinh, hay Bành Giai Kỳ xinh?”
Lưu Phong không quay đầu lại nói: “Cô rất xinh đẹp, cô ấy cũng không tệ.”
“Quá lấy lệ rồi nhỉ?”
Dương Thi Văn không biết dây thần kinh nào bị sai, rất cố chấp, "Anh nói đi, ít nhất giữa tôi và cô ấy, sẽ có những chỗ hoàn mỹ hơn, đẹp hơn chứ?"
"Ừm! Ngực của cô lớn hơn của cô ấy." Lưu Phong nói.
Ợ!
Dương Thi Văn trợn mắt, lại siết chặt nắm tay nhỏ nhắn, "Lưu manh, anh ngoài để ý đến ngực của phụ nữ ra thì không thể chú ý đến cái khác à?"
"Mông của cô cũng lớn hơn của cô ấy, như vậy được rồi chứ?" Lưu Phong nói.
Phù!
Dương Thi Văn làm động tác hít một hơi thật sâu, cuối cùng không hỏi nữa.
Sau khi hai người trở về nhà họ Dương, ăn đơn giản một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-than-y/3594234/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.