Ánh mắt của Dương Thi Văn sáng lên một chút, sau đó dán chặt vào màn hình điện thoại của Lưu Phong. Cùng với thang máy đi lên, chấm đỏ đã tới vị trí giữa màn hình điện thoại.
Hừ!
Dương Thi Văn bịt mũi hừ một tiếng, "Vốn dĩ chúng ta là theo dõi tới đây, có gì mà khoe khoang.”
Lưu Phong cười nói: “Không phải khoe khoang là chuẩn bị dẫn cô đi chơi chút trò hay, không chỉ đơn giản là thuê phòng.”
"Trò vui gì?" Sự chú ý của Dương Thi Văn đã bị Lưu Phong thành công thu hút, cô không còn tức giận nữa.
Lúc này thang máy dừng lại, cửa thang máy từ từ mở ra.
Lưu Phong kéo Dương Thi Văn ra khỏi thang máy, Dương Thi Văn cảm thấy tay Lưu Phong rất khỏe, nhưng dù tóm tay cô cũng không khiến cô có cảm giác đau ở cổ tay.
Rõ ràng trong lòng Dương Thi Văn cực kỳ chán ghét Lưu Phong, nhưng không biết vì sao, khi bị Lưu Phong kéo đi như vậy, cô lại không có ý định phản kháng.
Hai người nhanh chóng đi tới trước cửa phòng 607, nhưng Lưu Phong lại không vội mở cửa mà bước một bước về phía đối diện, như đang nghe ngóng.
"Này, anh đang nghe gì vậy?" Dương Thi Văn lúc này mới rút tay ra khỏi tay Lưu Phong.
Lưu Phong cười nói: “Tôi đang nghe âm thanh trong phòng 608, bên trong có một nam một nữ.”
"Phì! Lưu manh!" Một đám mây đỏ bay lên trên khuôn mặt quyến rũ của Dương Thi Văn, "Bây giờ chúng ta chủ yếu là đang tìm kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-than-y/3594230/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.