“Ồ!”, Trương Mỹ Lâm đỏ mặt, trái tim thiếu nữ không khỏi run lên khi nhìn vào đôi mắt rực lửa của Lưu Nhị Hỉ.
Bà ta liếc Lưu Nhị Hỉ một cái đầy quyến rũ, rồi nhìn nấm dại và trứng chim trĩ trong giỏ của Lưu Nhị Hỉ, cùng con chim trĩ mà Triệu Nhã Lệ đang cầm trên tay.
“Nhị Hỉ, đây là những thứ cậu nói sao, chất lượng không tệ. Giá thị trường của nấm dại là 30 tệ một cân, tôi sẽ tính cho cậu 35 tệ một cân, một con chim trĩ giá 150 tệ và một quả trứng giá 2 tệ rưỡi. Cậu xem được không?”
Trời ơi! Một con chim trĩ có thể bán với giá 150 tệ, vậy rất đáng giá rồi!
Lưu Nhị Hỉ kinh ngạc, dù nằm mơ, hắn cũng không ngờ rằng, con chim trĩ mà mình thường ăn lại đáng giá đến vậy! Xem ra sau này, hắn sẽ tranh thủ bắt nhiều chim trĩ hơn.
“Ừm…Được, nhưng mà tôi chỉ có thể bán một con chim trĩ đó, con còn lại thì tôi phải đem về cho chị dâu. Tôi đã hứa với chị ấy rồi…”
“Được, không sao…”, Trương Mỹ Lâm gật đầu, rất sảng khoái.
“Khụ khụ…Sở Sở, em nên đi thay quần áo trước đã…”
Khẽ ho lên một tiếng, Lưu Nhị Hỉ nhìn thấy phần thịt mềm lên xuống theo tiết tấu hô hấp của Tiêu Sở Sở dưới lớp quần áo bị rách, hai mắt hắn nóng rực, không kìm được nói.
“A!”, khuôn mặt của Tiêu Sở Sở đỏ bừng lên, cô vội che hai bầu ngực to lớn của mình lại, xấu hổ nhìn Lưu Nhị Hỉ.
Trương Mỹ Lâm cười nhẹ một cái, bà ta không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-nhan-sinh/543198/chuong-33.html