Liêu Khải cầm điện thoại bị cúp, ngẩn người hồi lâu.
“Sao vậy? Bị từ chối rồi phải không?” Hạ Chính Dương nhìn thấy vẻ mặt của Liêu Khải, trong lòng đã đoán được phần nào.
Liêu Khải gật đầu nói: “Trương Hoàn thẳng thừng từ chối rồi, ông ta nói sư thúc của ông ta đã nói những lời đó, thì sẽ không mời sư thúc giúp đỡ nữa”
Lúc nói những lời này trong lòng Liêu Khải rất hối hận, bản thân đã bỏ lỡ một cơ hội để cứu cha của mình.
Hạ Chính Dương thở dài, nói: “Vậy thì chẳng còn cách nào khác, người có thể cứu cha anh chỉ có thể là cậu ấy thôi.”
“Chú Hạ, chúng ta phải làm thế nào bây giờ? Chú có cách gì để cháu mời cậu ấy không?” Liêu Khải nóng lòng nắm lấy cánh tay Hạ Chính Dương cầu xin.
Nếu biết trước như vậy, hà tất lúc đầu lại coi thường người khác chứ.
Con người dù ở bất cứ vị trí nào cũng cần phải giữ một trái tim giản dị, địa vị càng cao, thì càng phải hòa nhã. Đối xử với bất cứ ai cũng không được có ý coi thường, nhất là người có thân phận như Liêu Khải, cần phải đối xử bình đẳng, như vậy mới xứng đáng với thân phận của ông ta.
Rất rõ ràng, đạo đức của Liêu Khải không thích hợp.
Cho dù không tin bác sĩ trẻ tuổi như vậy thì cũng không được nói quá tuyệt tình, khéo léo là được, như vậy vẫn có cơ hội để cứu vấn, hai bên đều có thể diện.
Chuyện này là do một tay ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-cuong-y/3610776/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.