Người anh em này của anh có thể làm ông nội của Vu Nhược Hy rồi.
Vu Nhược Hy nghe Lâm Phi Vũ nói như vậy, trong lòng nổi lên tính toán, ngược lại càng kích thích ý nghĩ muốn đi của cô: "Chỉ cần tôi không xấu hổ thì người xấu hổ sẽ là mấy người.”
“Vậy được, chúng ta cùng đi thôi.” Lâm Phi Vũ cười nói.
Dù sao chỉ là ăn cơm với sư huynh mà thôi, dẫn theo Nhược Hy tới đó cũng không sao.
Vu Nhược Hy nghe xong, sắc mặt vô cùng vui vẻ, vội vàng bỏ công việc xuống, cầm túi xách đi ra ngoài cùng Lâm Phi Vũ.
Vu Nhược Hy đi theo cũng được, như vậy anh không phải ngồi xe một mình qua đó.
Vu Nhược Hy lái xe chở Lâm Phi Vũ đến khu nhà tập thể của công nhân viên chức bệnh viện tỉnh.
Hiện tại Vu Nhược Hy hoàn toàn trở thành tài xế chuyên trách của Lâm Phi Vũ, Lâm Phi Vũ đi đâu cô sẽ đưa đến đó.
Khu nhà tập thể của công nhân viên chức bệnh viện tỉnh cách công ty cũng không quá xa, lái xe đến đó mất khoảng nửa tiếng.
Sau khi xuống xe, Vu Nhược Hy nhìn Lâm Phi Vũ hỏi: "Anh tới nhà bạn anh ăn cơm hả?"
“Đúng vậy.” Lâm Phi Vũ gật đầu.
Đột nhiên, Vu Nhược Hy có cảm giác muốn rút lui, đến nhà người khác ăn cơm quả thực rất xấu hổ, hơn nữa còn là tới tay không.
Nhìn Vu Nhược Hy do dự, Lâm Phi Vũ cười nói: "Sao thế? Bây giờ sếp Vu cảm thấy xấu hổ rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-cuong-y/3610770/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.