Ngay cả khi Lâm Phi Vũ biến thành tro bụi, anh ta vẫn sẽ nhận ra anh.
A Lượng vẫn bất động, hai chân bắt đầu run lên không thể kiềm chế, mặc dù chưa từng nếm mùi khủng khiếp của ngày hôm đó nhưng cũng đã từng nghe nói đến, nếu Vương Đại Đức biết mình chọc giận Lâm Phi Vũ, Vương Đại Đức sẽ ăn tươi nuốt sống anh ta mất.
“Anh Lượng, sao thế?” Chu Vĩ nhìn thấy A Lượng thờ ơ thì gọi một tiếng.
“Lượng con mẹ mày. Đánh cho tao.” A Lượng dẫn đầu tát vào mặt Chu Vĩ, sau đó đấm đá anh ta, hai người đi theo chẳng hiểu gì cả, thấy đại ca của mình bắt đầu đánh, bọn chúng thấy có gì đó sai sai.
Ba người đấm đá Chu Vĩ, Chu Vĩ ngã xuống đất, kêu gào thảm thiết, đau đến thấu tim.
“Cút ra ngoài, đừng làm mọi người mất hứng.” Lâm Phi Vũ nhìn thấy cảnh này bèn quát lên.
“Dạ, dạ, dạ” A Lượng giật mình kéo Chu Vĩ chạy ra khỏi phòng.
Mấy người kia tới mau mà rời đi cũng mau, mọi người đầu nhìn Lâm Phi Vũ, trong lòng đã dấy lên một làn sóng lớn.
Trong căn phòng riêng yên tĩnh đến lạ thường, ngay cả Đỗ Mỹ Thanh đang ôm tay của Lâm Phi Vũ cũng trợn mắt lên đầy vẻ khó tin.
“Mọi người tiếp tục đi, người đàn ông đó trước đây đã bị tôi đánh nên sợ tôi thôi.” Lâm Phi Vũ bịa đại một lý do.
Đương nhiên, không ai tin điều này cả, Lâm Phi Vũ không nói, bọn họ cũng không dám hỏi.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-cuong-y/3610764/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.