Hai tên hề cố tình gây chuyện với mình, ngay từ đầu Lâm Phi Vũ không muốn tính toán với hai người đó.
Hiện giờ thì hay rồi, càng nói càng quá đáng, còn muốn xem thiệp mời của anh.
Anh ta là cái thá gì chứ.
Phạm Lạc Thiên và người phụ nữ đó đều ngẩn người, rõ ràng là không ngờ rằng Lâm Phi Vũ lại dám quát họ cút.
Thế này là quá đề cao bản thân phải không? “Mày bảo ai cút đấy hả? Mày là cái thá gì?” Phạm Lạc Thiên quát lên, sau đó liền gọi nhân viên phục vụ cách đó
không xa: “Anh đến đây một chút.”
Nghe vậy, nhân viên phục vụ chạy bước nhỏ đến, cung kính nói: “Anh Phạm, có chuyện gì vậy?”
“Tôi nghi ngờ anh ta trà trộn vào đây ăn chực uống chực, anh bảo anh ta lấy thiệp mời ra xem thử đi.” Phạm Lạc Thiên chỉ vào Lâm Phi Vũ và nói.
Nhân viên phục vụ thoáng nhìn Lâm Phi Vũ, rồi nói: “Thưa anh, vui lòng đưa thiệp mời của anh ra.”
Nhân viên phục vụ ở đây đã gặp rất nhiều loại người, năng lực quan sát sắc mặt không hề tâm thường. Anh ta nhìn thấy Lâm Phi Vũ ăn mặc bình thường, cộng với khuôn mặt xa lạ, vì vậy bèn lựa chọn hỏi thiệp mời của Lâm Phi Vũ.
“Chết tiệt.” Vừa dứt lời, Lâm Phi Vũ cầm đĩa thức ăn rời đi, không thèm để ý đến mấy người khốn nạn trước mặt.
Giọng nói của Lâm Phi Vũ không lớn lắm nhưng hai chữ “Chết tiệt” lại rất chói tai, Phạm Lạc Thiên nổi giận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-cuong-y/3597793/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.