Lâm Phi Vũ thấy Lưu Minh cứ dặn đi dặn lại mãi, cười nói: “Anh Lưu, tôi biết rồi, nếu không có chuyện gì thì tôi chạy lên tầng tám làm gì chứ?”
“Ừ, biết vậy là tốt. Nơi nào nên nhìn cũng đã nhìn rồi, tự cậu đi kiểm tra thêm cho quen đi.” Lưu Minh dặn dò xong thì quay người bỏ đi.
Lâm Phi Vũ lại đi thêm một lượt nữa, ngày đầu tiên chỉ làm quen với môi trường mới là được.
Ngày hôm sau, để thuận tiện, Lâm Phi Vũ đã mặc bộ đồng phục bảo vệ của công ty xây dựng Trúc Khê đi làm.
Lâm Phi Vũ xuống xe bus, đang chờ đèn xanh đèn đỏ, công ty ở bên kia đường.
Lúc này, đèn xanh trên vỉa hè bật lên, Lâm Phi Vũ đang đi trên vỉa hè cùng đám đông vội vã, bất ngờ người phía trước dừng lại, một người đàn ông khoảng 50 tuổi bỗng che ngực, từ từ quỳ rạp xuống đất.
Nhìn thấy có người đột nhiên ngã xuống đất, mọi người xung quanh đều lùi lại ba bước, không ai biết chuyện gì đang xảy ra, cũng không ai dám tiến lên giúp đỡ.
“Gọi 120 đi.”
“Ông bị sao thế? Không khoẻ ở đâu hả?”
“Ông có cần giúp đỡ không?”
Mọi người xung quanh ông ta không biết tình huống gì, ai nấy đều lo lắng hỏi thăm.
Lúc này, chỉ thấy môi của người đàn ông này đã bắt đầu chuyển sang màu tái xanh, đã bắt đầu bị shock.
Những người xung quanh đều dừng lại và gọi cảnh sát và 120.
Dù không ai dám tiến lên đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-cuong-y/3597776/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.