Một đường bôn ba, Nguyệt nhi càng ngày càng khó chịu, cứ muốn nôn ọe. Phong Húc cứ lo sợ Nguyệt nhi gặp chuyện không may.
Rốt cục cũng đến Đoạn Nhai Sơn, Phong Húc nhìn nơi chốn quen thuộc. Ba năm trí nhớ của y đây rồi! Rốt cục có thể nhìn thấy Ngưng nhi! Đột nhiên sầu não, lệ rơm rớm nơi hốc mắt, hồi tưởng những năm tháng cực nhọc pha lẫn ngọt ngào, nửa năm không gặp, không biết nàng thế nào rồi.
Nguyệt nhi ôm Phong Húc nói: "Làm sao vậy?!".
"Không sao, chỉ là rất nhớ nhung nơi này mà thôi." Phong Húc nắm tay Nguyệt nhi nói: "Nguyệt nhi, ta có việc phải nói với nàng.".
Nguyệt nhi nhìn Phong Húc, Phong Húc kể lại hết những chuyện xảy ra ở Đoạn Nhai Sơn sau đó trôi dạt đến tẩm cung của Ngao Tuyết rồi mới gặp được Nguyệt nhi, nhưng chưa nói mình là thân nữ nhi. Y cảm thấy cần thêm một ít thời gian nữa.
Nguyệt nhi nghe xong rơi lệ đầy mặt nói: "Người nói rằng trước ta còn có Ngưng nhi cùng Tuyết nhi ư?".
Phong Húc lắc đầu nói: "Thực xin lỗi, Nguyệt nhi, còn có thanh mai trúc mã Hoa nhi của ta nữa.".
Nguyệt nhi ôm Phong Húc khóc nói: "Cái đồ hư hỏng này, tại sao đã có nhiều nữ nhân như vậy rồi mà còn trêu chọc ta. Ta vẫn tưởng có thể cùng người làm một đôi tình nhân dắt tay nhau đến già!".
Phong Húc cúi đầu hôn lên nước mắt Nguyệt nhi, y ngập ngừng nói: "Thực xin lỗi, Nguyệt nhi. Tình yêu ta dành cho nàng cũng hệt như dành cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-nguyet-phong-hoa/3446457/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.