Đi ngang qua Lam Viêm quốc, Phong Húc muốn đi bái phỏng đại tỷ. Nàng vốn gả đi Lam Viêm quốc xa xôi, đã lâu rồi không được gặp.
Đi vào Lam Viêm quốc liền cảm thấy quốc gia này giống hệt như tên, người dân cả nước đều mặc quần áo màu lam, ánh mắt ai nấy thoạt nhìn đều u buồn.
Phong Húc mặc bạch y khiến cho bọn họ chú ý, vừa thấy đã biết là người ngoại lai. Một ngày bôn ba, Phong Húc tìm gian khách điếm ngủ trọ. Ngồi trong khách điếm ẩm trà, đột nhiên Phong Húc nhìn thấy một vị nữ tử áo lam tiến vào.
"Chưởng quầy, cho ta một phòng." Nàng kia thanh âm ôn nhu ngọt ngào, nghe thật mất hồn.
"Oa, đẹp quá!".
"Xinh đẹp như hoa Xuân, sáng trong như trăng Thu". Người trong khách điếm nhìn thấy nàng kia cũng không ngừng cảm thán.
Phong Húc ngắm nhìn không chớp mắt. Môi son rực rỡ bên ngoài, răng trắng tinh khiết ở trong, con ngươi sáng liếc nhìn, má lúm đồng tiền hiện trên má, phong tư kiều diễm phiêu dật, dung nghi tĩnh lặng nhàn nhã, dáng vẻ nhu mì khoan thai, thật sự khuynh quốc khuynh thành!
Cổ trùng làm dấy lên dục vọng mãnh liệt nơi Phong Húc, thân thể bắt đầu nóng lên.
Phong Húc cảm giác toàn thân bắt đầu không tự nhiên, cố gắng bình ổn lại cảm xúc. Nàng kia đi ngang qua Phong Húc mang theo mùi thơm ngát, Phong Húc ngửi được trong cơ thể lại càng thêm xao động.
Diện mạo hoa nhường nguyệt thẹn thế này ắt phải nhiều người theo đuổi lắm đây! Nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-nguyet-phong-hoa/3446455/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.