Phong Húc tỉnh dậy nhận ra người nằm cạnh mình là nữ tử mà Nhan Vũ Hiên phái tới hầu hạ, nguyên lai tối qua mình đã xem nàng là Bách Hương Ngưng!
Thật lâu sau nữ tử dần tỉnh lại, nàng ôm eo Phong Húc, một tay câu lên cổ Phong Húc nũng nịu yếu ớt nói: "Phong công tử thật là lợi hại, khiến ta như si như say!"
Phong Húc nhìn nữ tử xinh đẹp bên mình, nàng không có mùi thơm ngát thoát tục như Bách Hương Ngưng. "Haiz!" Phong Húc than một tiếng.
Ngón tay nàng kia vuốt ve môi Phong Húc hỏi: "Phong công tử có phải đang nhớ đến đường chủ Bách Thảo Đường không?"
Phong Húc bị nói trúng tim đen khẩn trương nhìn nàng. Nàng kia lại nói: "Phong công tử cả đêm đều kêu tên của nàng... Chẳng lẽ ta lại kém hơn nàng sao?"
Phong Húc không đáp, nữ tử kia không phục bèn khiêu khích thân thể Phong Húc, lập tức dục vọng Phong Húc lại bị châm ngòi, y xoay người đè lên nữ tử kia... Giường không ngừng rung lắc, tiếng quát to cùng tiếng thở dốc đan vào nhau...
"Chủ nhân, Phong công tử đã ngủ..." Nàng kia nhìn chủ nhân trước mắt nghi hoặc hỏi: "Chủ nhân đã bắt y về vì sao còn muốn tiểu nhân hầu hạ y, chẳng lẽ chủ nhân không muốn trả thù y sao?".
"Ha ha... Còn chưa đâu! Nếu người hắn thích là Bách Hương Ngưng, ta sẽ thành toàn cho hắn! Trước kia phụ thân nàng là Bách Diệp Thanh đã phá hỏng chuyện tốt của ta, lần này ta sẽ làm người tốt tìm giúp ông ta đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-nguyet-phong-hoa/3446448/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.