Ma Quân lúc này đã có mặt, sẵn sàng chờ Ma Tôn ra lệnh. Tuyết Cảnh Nguyệt nhìn thấy nữ nhân vừa kề dao vào cổ Chi Vân vẫn còn đang nằm dưới đất, ra hiệu bắt ả lại:
- “ Bắt ả đó lại, điều tra cho rõ kẻ đứng đằng sau. Nếu không khai ra thì cả đời này cũng không cần dùng lưỡi nữa, khắc chữ ‘Ma’ lên mặt cô ta, lột da, rút gân, đập gãy xương rồi ném xuống vực Vong Xuyên.”
Nghe vậy Lôi Chi Kỳ lại thắc mắc, dùng giọng điệu có phần khoa trưởng như mỉa mai:
- “Không hổ danh là danh bất hư truyền nha, mang tiếng ác bấy lâu. Nay cũng ra dáng rồi, chỉ là ta thắc mắc bình thường ngươi giải quyết chuyện bình tĩnh, thẩm vấn cũng thích chơi đùa hồi lâu khiến người ta sợ hãi tột cùng mới hạ màn kịch. Nay lại không thể chịu nổi mà sát phạt quyết đoán như vậy sao?”
Cảnh Nguyệt nhìn hắn bằng con mắt sắc lạnh, gương mặt có phần nguy hiểm, nửa đùa nửa thật:
- “Nếu ông muốn ta chơi đùa, ông cũng có thể trải nghiệm cảm giác đó…”
Nhìn thấy nét mặt cùng lời nói bông đùa nhưng ngông cuồng của hắn, lại thật giả lẫn lộn, nghiêm túc khác thường. Lôi Chi Kỳ biết rằng hiện tại Cảnh Nguyệt không rảnh để nghe hắn trêu đùa nữa, nghe thanh âm trầm đặc của hắn cũng hiểu bây giờ không thể chọc hắn.
Lôi Chi Kỳ phải quay qua chỗ khác điều chỉnh nhịp thở một chút và suy nghic một chút, vừa quay lại định nói tiếp thì hắn và Chi Vân đã biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-nguyet-chi-van/3568285/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.