🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lần đầu tiên, cha ta nổi giận trước mặt ta, ông hét lên.



"Tuyết nhi, cha xin lỗi... Cha không cố ý muốn nổi giận với con." Ông hạ thấp giọng, cúi đầu đầy hối hận, môi mấp máy: "Cả đời cha đã bảo vệ biên cương, núi sông, sông hồ, đất đai, và bách tính nơi đó, cha đã coi đó là trách nhiệm của mình. Giờ giặc ngoại xâm đến, cha không thể ngồi yên ở đây mà nhìn mọi thứ sụp đổ được. Cha phải trở về, nơi đó cần cha bảo vệ."



Ông nhẹ nhàng đặt tay lên vai ta, ánh mắt lấp lánh niềm chân thành của một tướng quân nơi biên ải: "Tuyết nhi, những năm qua con sống hạnh phúc bên bệ hạ, cha cũng đã yên tâm rồi. Giờ, cha chỉ là... chỉ muốn làm những điều mà bản thân mong muốn thôi."



Nhìn ông như thế, làm sao ta đành lòng giữ ông lại ở kinh thành chứ? Ta đã nói rồi, ông giống như một con đại bàng, ta luôn mong ông có thể bay cao trên bầu trời. Nhưng mà ta vẫn không thể nào không lo lắng cho ông.



Ta ôm lấy cha, vùi đầu vào vai ông mà nói: "Cha, cha nhất định phải bình an trở về."



Cuối cùng, ta đã làm được điều mà ta đã muốn làm từ nhiều năm trước, ôm chặt lấy ông.



Ta cảm nhận được thân người cha bỗng chốc cứng lại, sau đó từ từ thư giãn, nhẹ nhàng vỗ về lên lưng ta: "Được, đợi khi cha trở về lần này, sẽ không rời xa Tuyết nhi nữa."



Không biết có phải con người càng trải qua nhiều chuyện, cảm xúc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-nguc/3718172/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.