7
Vừa bước vào đại điện, hơi ấm từ địa long kèm theo mùi phấn son xộc thẳng vào mặt ta, khiến trán ta không khỏi lấm tấm mồ hôi. Ta bước vào với cả một thân lạnh lẽo, sự xuất hiện của ta quá đột ngột khiến những người trong điện đều giật mình dừng tay chơi nhạc, cả đại điện lập tức trở nên im ắng đến đáng sợ.
Ta lạnh lùng nhìn về phía Tống Giai Nhược, nàng ta đang tựa sát vào người Lý Mộ Thần. Nàng mặc rất ít, dưới lớp áo mỏng lộ ra đường cong cơ thể đầy quyến rũ, trên cổ trắng ngần còn vương lại vết đỏ do bị hôn.
Thật là tốt, hôm nay đúng là mở rộng tầm mắt cho ta.
Tống Giai Nhược lười biếng đứng dậy, cúi người hành lễ một cách miễn cưỡng, giọng nói ngọt lịm đến phát ngán: “Hoàng hậu nương nương không được thông báo mà tự tiện xông vào, là muốn cùng uống rượu vui vẻ phải không?”
Hai tay ta trong ống tay áo rộng vô thức nắm chặt lại thành nắm đấm: “Lệ phi, ngươi học cung quy để làm gì? Dám nói chuyện với bản cung như vậy, không sợ bản cung cấm túc ngươi sao?”
Lời ta vừa nói khiến nàng ta có chút bối rối, Tống Giai Nhược quay sang Lý Mộ Thần, ngọt ngào gọi một tiếng: “Bệ hạ…”
Lý Mộ Thần lúc này mới chỉnh lại cổ áo, đứng dậy với vẻ thờ ơ. Hắn liếc nhìn ta một cái, khẽ ho vài tiếng rồi nói: “Lời hoàng hậu nói cũng không sai, lễ nghi không thể bỏ qua.”
Mất đi chỗ dựa là hoàng thượng, Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-nguc/3718155/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.