Kỉ Thanh Diễm đã muốn đi ngủ.
Hắn ngủ phi thường say, làm cho người ta không đành lòng đánh thức hắn.
Huyền Liệt cúi đầu nhẹ nhàng hôn xuống môi của Kỉ Thanh Diễm, sau đó lấy thanh âm ôn nhu như gió, nói:
“ Nguyện ngươi có mộng đẹp, Thanh Diễm.”
Nhàn nhạt thở dài, Huyền Liệt xoay người muốn rời đi, nhưng sau lưng lại đột nhiên truyền đến tiếng cười khẽ.
“ Ngươi nghĩ rằng ta sẽ có mộng đẹp sao?”
“ Ngươi không ngủ?” Huyền Liệt nhìn Kỉ Thanh Diễm đã mở to mắt, còn mang theo ý cười.
Kỉ Thanh Diễm tà liếc hắn một cái, nói
“ Cái này đều không phải do ngươi sao, rõ ràng nói sẽ tới tìm ta, lại tới tận nửa đêm còn không thấy nhân ảnh.”
Cho nên Kỉ Thanh Diễm vẫn tỉnh, hắn biết Huyền Liệt tiến vào phòng hắn, cũng biết Huyền Liệt hôn trộm hắn.
“ Ngươi đang đợi ta sao?” Huyền Liệt thật cao hứng.
“ Ta chỉ muốn biết ngươi có thể hết lòng tuân thủ hứa hẹn với ta hay không thôi.” Kỉ Thanh Diễm không muốn làm cho Huyền Liệt đắc ý.
“ Vô luận muộn cỡ nào ta đã nói liền nhất định sẽ đến tìm ngươi.” không đợi Kỉ Thanh Diễm truy vấn, Huyền Liệt liền giải thích:
“ Ta vừa rồi đến nhà Minh Châu, bởi vì nàng tự dưng muốn kéo dài hôn kỳ mà không rõ nguyên nhân.”
Tiết Minh Châu muốn kéo dài hôn kỳ?
Kỉ Thanh Diễm không nghĩ tới mình lúc trước chỉ thuận miệng nói ra điều kiện, Tiết Minh Châu lại tin là thật.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ngao-diem-than/2284785/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.