"Nghịch...." 
Mạc Chi Dương xém chút đã buột miệng thốt ra câu nghịch tử, khó khăn nuốt trở về, vừa đến miệng thì bẽ lại, "Nghịch.... Anh, dục cầu bất mãn?" 
"Đúng vậy." Hàn Tĩnh Bạch biết mình nói sai nhưng vẫn thừa nhận. 
Sau khi trả lời xong mới cảm thấy có gì đó không ổn, cái gì gọi là dục cầu bất mãn, cho dù là dục cầu bất mãn cũng chỉ dục cầu bất mãn với Dương Dương. 
Dục cầu bất mãn, hắn muốn thao người! 
Mạc Chi Dương giống như nghĩ đến cái gì đó, tạch một cái né ra thật xa, trong vòng hai phút có thể rút lui được không, aaaaa, cậu không muốn ở chung với hắn, "Vậy... chuyện này, tôi có thể dọn đến cách vách* được không?" 
(*) Cách vách là phòng/ nhà sát bên. 
"Không được." Hàn Tĩnh Bạch nhìn cậu, vừa rồi còn nói vui vẻ nói muốn ở chung với nhau, bây giờ lại muốn dọn đến cách vách, Dương Dương quả nhiên đang tức giận sao? 
Không thể được, ở chung với hắn khiến Mạc Chi Dương có cảm giác như đang ở với một con Teddy tùy thời phát tình, này nhất định sẽ xảy ra chuyện, "Tôi có thể dọn đến cách vách, anh như vậy, tôi như vậy, không phải sẽ rất bất tiện sao?" 
Giằng co với hắn, hai người đối diện với nhau. 
Hàn Tĩnh Bạch nhìn thẳng vào cậu, trong ánh mắt mang theo khẩn cầu. 
Nhưng cái khẩn cầu này, ở trong mắt Mạc Chi Dương liền trở thành dục cầu bất mãn, vội vàng lắc đầu, "Tôi sẽ sống ở cách vách, rất gần, nếu anh không có cảm hứng thì cứ gọi tôi." 
Đau đầu 
Nói xong liền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-my-bach-lien-hoa-online-day-hoc/396630/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.