Vẫn là Bạc Tư Ngự mở miệng trước: "Em, còn muốn nôn không?”
“Không buồn nôn nữa.” Mạc Chi Dương chịu đựng, ngả vào lòng ngực hắn.
Nhiệt độ thiêu đốt ban đầu giảm xuống, Bạc Tư Ngự ôm lấy cậu chậm rãi động, sợ lại đem cậu bức đến buồn nôn, quấn quýt triền miên, lại dịu dàng hơn một chút.
“Anh nói xem, vừa rồi là ai gõ cửa?” Mạc ChinDương ngã vào lòng ngực hắn, tùy ý để hắn lau khô tóc cho mình.
Bạc Tư Ngự giật mình: “Không biết.”
Bộ dạng này, không biết mới lạ.
Nhưng hắn không nói, Mạc Chi Dương cũng ăn ý không hỏi, mệt mỏi ngã vào lòng hắn: “Ngày mai em muốn ăn mì sợi.”
"Được, ngày mai là chủ nhật, chúng ta đi ra ngoài ăn.” Bạc Tư Ngự ôm lấy cậu, muốn nói lại thôi, cũng không muốn đem mấy việc không tốt nói cho cậu biết.
Đột nhiên muốn đi ra ngoài, Mạc Chi Dương cảm thấy có chút kỳ quái, hình như hắn muốn mình tránh đi cái gì đó.
Sáng sớm ngày hôm sau, mới 7 giờ 15 phút, Mạc Chi Dương đã bị túm lên đánh răng rửa mặt rồi đi ra ngoài.
"Em buồn ngủ quá, sao lại đi sớm vậy? Cửa hàng mì sợi cũng không mở cửa sớm như vậy." Mạc Chi Dương chơi xấu dựa vào cửa sau của trường học, không chịu đi tiếp.
Sáng sớm kêu mình dậy như vậy hẳn là có chuyện.
Bạc Tư Ngự nhìn cậu, cặp kính đen lộ ra vẻ bất lực, ngồi xổm xuống: “Anh cõng em.”
"Ừm hừ.” Mạc Chi Dương bò lên lưng hắn, dựa đầu vào vai hắn: “Nếu có chuyện gì, phải nhớ nói cho em biết.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-my-bach-lien-hoa-online-day-hoc/396605/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.