Trở lại chỗ làm, Bặc Tuyết gửi tin nhắn báo cho Tiểu Nhã biết cô đã về trước.
Cả ngày không thấy Tiểu Nhã xuất hiện, Bặc Tuyết cũng hơi mất tập trung. Gần tan làm, cô vội vàng dọn dẹp rồi chuẩn bị về.
Lúc đó, "Tiểu Tuyết, tớ đến rồi này, tối nay đi ăn cùng tớ nhé?" Tiểu Nhã bỗng xuất hiện từ đâu đó.
Bặc Tuyết bất lực nhìn Tiểu Nhã hớn hở khó hiểu: "Nhưng tớ sắp về rồi mà, hay sang hôm khác nhé?"
Tiểu Nhã ôm cánh tay Bặc Tuyết, nũng nịu: "Đừng mà, hôm nay là ngày đặc biệt mà, cậu đi với tớ nhé, được không?"
Bặc Tuyết không thể cưỡng lại sự nài nỉ của Tiểu Nhã, đành gật đầu, cô cũng không hiểu sao mình không muốn thấy Tiểu Nhã thất vọng.
Thấy Bặc Tuyết gật đầu, Tiểu Nhã vui sướng giơ hai ngón tay lên, rồi kéo Bặc Tuyết lên nhà hàng trên tầng.
"Tiểu Tuyết, chút nữa cậu sẽ biết tại sao tớ nhất định phải cậu đi cùng!" Tiểu Nhã ra vẻ bí ẩn nháy mắt với Bặc Tuyết.
"Tớ nghĩ bây giờ tớ đã biết rồi." Bặc Tuyết dừng bước khi thấy người đang ngồi trong nhà hàng.
Thấy Bặc Tuyết dừng lại, Tiểu Nhã quay lại ngạc nhiên: "Đi chứ, Tiểu Tuyết, sao thế?"
Bặc Tuyết cố nói: "À, Tiểu Nhã, tớ nhớ ra còn việc chưa làm xong, xin lỗi nhé, tớ phải về trước đây." Rồi tính bỏ đi.
"Tiểu Nhã, cậu đi cùng bạn à? Sao cô ấy có vẻ không muốn gặp tôi lắm?" Giọng nam đột ngột cắt ngang bước đi của Bặc Tuyết.
Tiểu Nhã cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-mua-dong-khong-lanh/3403131/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.