Kể từ khi An Diệp tỏ tình với Bặc Tuyết, mỗi lần gặp Bặc Tuyết An Diệp không tự chủ được mà nghĩ lại vẻ mặt xấu hổ đỏ mặt của mình, còn Bặc Tuyết thấy nụ cười đầy ý nghĩa của An Diệp cảm thấy quá xấu hổ.
Hai người cứ thế tương tư mơ hồ với nhau, không biết là bong bóng hồng đã tràn ngập giữa hai người từ lâu.
"Này Bặc Tuyết, lớp trưởng, thực ra cậu đang bắt cá hai tay đúng không?" Phó Viện Viện ngồi bên cạnh Bặc Tuyết, mặt đầy nụ cười ranh mãnh nhìn Bặc Tuyết nói. Bặc Tuyết do học giỏi nên lại được làm trưởng lớp.
Bặc Tuyết liếc cô ta một cái, vẻ mặt 'cơm có thể ăn lung tung nhưng lời nói không thể nói bừa bãi' và nói: "Này Phó Viện Viện, nếu không được tám chuyện sẽ làm khó cậu phải không? Cậu nhìn tôi bằng con mắt nào mà thấy tôi bắt cá hai tay vậy? Xin lỗi nhé, tôi say tàu nên không có đi bắt cá ở bất cứ nơi nào cả."
"À này, tôi hiểu mà, đừng xấu hổ như vậy. An Diệp và Từ Tuấn đều rất xuất sắc, tôi biết cậu muốn so sánh giá cả rồi mới quyết định mà. Nhưng cậu cẩn thận đấy, cả hai đều không dễ lừa đâu. Nếu cứ tiếp tục như thế này, có khi sẽ hụt hẫng đấy." Phó Viện Viện ra vẻ 'tôi là người đi trước, cậu khỏi phải giấu tôi tôi cũng hiểu hết rồi' nháy mắt với Bặc Tuyết.
Bặc Tuyết đang định nói gì đó thì bị Phó Viện Viện cắt ngang: "Này, nói về Cao Cao thì Cao Cao tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-mua-dong-khong-lanh/3403125/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.