———Editor: Mèo———— 
◎ “Thứ duy nhất có thể cho chúng ta biết sự thật chỉ có những con cá đó.” ◎ 
Gần cuối tháng tám, buổi trưa, bên vịnh thành vô Tân Viễn. 
Ánh mắt trời chiếu thẳng xuống bờ cát vàng, sóng biển vỗ rào rạt, xô vào bờ. 
Nhiệt độ mấy ngày nay tăng lên, lượng du khách đi biển cũng theo đó mà tăng theo. 
Trong khu vực bãi tắm của vịnh, có người tắm biển, có người lại nằm trên ghế dài tắm nắng, còn có cả trẻ con đang xây lâu đài trên cát. 
Bây giờ trời cũng đã gần giữa trưa, rất nhiều người bắt đầu lên bờ đi ăn, trên bãi biển chỉ còn vài bóng người. 
Đúng lúc này, một người đàn ông mặc đồ lặn từ dưới biển nổi lên, lúc gần lên đến mặt nước, trên tay còn kéo theo một người phụ nữ nhỏ nhắn. 
Lúc ở dưới nước có thể dựa vào lực nổi của thiết bị lặn để nổi lên, nhưng khi vừa lên đến mặt nước, việc giữ một người như vậy thì vô cùng khó khăn. 
“Cứu! Cứu người với!” Người đàn ông nhổ ống thở anh ta đang ngậm ra, hét lớn. 
Hai nhân viên cứu hộ trên bãi biển và một vài du khách vội vã chạy về hướng đó. 
Mọi người luống cuống tay chân chạy đến giúp đỡ, người phụ nữ được nhân viên cứu hộ kéo lên, sau khi tháo bình dưỡng khí trên người cô gái xuống, đặt cô gái nằm trên bờ cát. 
Người đàn ông loạng choạng đi lên, anh ta tháo kính lặn, vội vàng hét lên: “Làm ơn, cứu vợ tôi với!” 
Nhân viên cứu hộ cho rằng người phụ nữ bị chết đuối nên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-menh-phap-y/930544/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.