-“ Đồng Đồng” 
-“ Bỏ ra! Đừng có gọi tên tôi kiểu thân mật như vậy! Mẹ nhà anh ấy” 
-“ Muốn ngồi vị trí không ai ngồi được. Tốt nhất là ngồi trên đùi Cố Nam Đình tôi. Mỏ của cô còn hỗn như này đừng trách tôi cắt lưỡi cô!” 
-“... Biết rồi...” 
Thấy Đan Đồng chịu khuất phục như vậy. Hắn mới kết thúc đi sự tức giận và cái bóp nhẹ ở eo cô. Rõ là hắn muốn chơi xấu! Biết eo là khuyết điểm của phụ nữ là lấy ra hù cô miết. 
-“ Trong số bọn họ...Ai là người bắn vào chân cô?” 
Đan Đồng lập tức quay mặt lại. Hắn... Lẽ nào còn muốn trả thù cho cô? Lúc trước ông Mine và con trai mình thì rời khỏi Hắc đạo biệt tâm biệt tích. Lần này hắn không phải sẽ giết chết tên này luôn chứ? 
Nhưng nhìn gương mặt của hắn cô nuốt nước bọt tay run run chỉ về hướng của tên thứ 2. 
-“ Là hắn?” 
-“ Ưm” 
-“ Tôi đưa cô súng. Đến bắn chết anh ta” 
Thấy cô chần chừ vẫn chưa chịu cầm lấy súng. Cố Nam Đình kiên nhẫn giải thích. 
-“ Ở Hắc đạo. Có chơi có chịu. Pillow dám đặt bom ở kho hàng tức là đã vào cuộc chơi. Mà cuộc chơi thì phải có kẻ thua kẻ thắng. Hơn nữa, tên này biết cô là người của tôi còn dám nổ súng. Nếu hôm đó cô không chạy anh ta đã giết cô” 
-“ Nhưng giờ tôi vẫn sống. Và không cần phải trả thù ai hết. Anh quá tàn nhẫn” 
Cố Nam Đình không nói được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-mat/2862050/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.