“Ba ba! Cá cá!”
“Hảo, lại đây, nhanh ăn đi.”
“Thịt thịt!”
“Hảo, ăn đi.”
“Đậu đậu!”
“Đây.”
“Rau rau!”
“Na — ”
“Không được kêu ba ngươi gấp, trên tay ngươi không phải đang cầm đũa sao?!” Thấy Tiểu Thánh còn muốn nói, Doãn Hách Thánh lãnh nghiêm mặt hung hăng nói.
“Thúc thúc, xấu xa!” Tiểu Thánh sợ vội vàng tiến vào trong lòng tôi, tôi bất đắc dĩ cười lắc đầu.
“Uy! Doãn Hách Thánh, ngươi đối tiểu hài tử dữ như thế làm gì?!” Hoàng Phán Phi buông chén đũa khó chịu mà nói.
Doãn Hách Thánh lãnh nghiêm mặt không nói lời nào.
“Đúng vậy, Tiểu Thánh vẫn là hài tử mà.” Tôi nhu nhu đầu Tiểu Thánh nói.
“Hừ.” Doãn Hách Thánh hừ lạnh một tiếng, đứng lên cũng không quay đầu lại mà đi.
Kỳ quái — tôi và Hoàng Phán Phi kỳ quái liếc nhau —
“Sắp đến mùa hè rồi.” Nhìn ngày tháng trên điện thoại di động, tôi cười nói, “Ngày mai chính là sinh nhật của Tiểu Thánh.”
“Thời gian chỉ có hai người chúng ta, không nên nói tới “thứ” liên quan tới nữ nhân kia lưu lại’.” Doãn Hách Thánh tức giận nhéo thắt lưng tôi một cái.
“Ngươi đang tức giận cái gì?” Tôi buồn cười nhìn hắn. Từ ban nãy đã quái quái.
“Kết hôn! Ngươi dám làm như thế!!” Hắn từ phía sau ôm lấy thắt lưng tôi, trên vai tôi cắn một cái, “Cư nhiên còn có hài tử! Nữ nhân kia đẹp bao nhiêu? Cư nhiên có thể làm cho ngươi có phản ứng!!”
Tôi bị cắn đau nhức xoa xoa cái vai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-luyen-ti-vi-dich-ai-nhan/2212109/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.