Lúc Hướng Hiểu Đông dọn nhà đã là chủ nhật của ba tuần sau, Hướng Hiểu Thu theo dự tính liền sang Anh Quốc.
“Nhớ tới nơi phải gọi điện về ah.” Bên trong phi trường, mẹ Hướng lần thứ mười nói những lời này: “Cơm phải ăn đủ ba bữa, đừng ăn bậy bạ, coi chừng thân thể. Còn có…”
“Mẹ, con đã biết rồi!” Hướng Hiểu Thu có chút bất đắc dĩ mếu máo, thừa dịp mẹ Hướng chuyên tâm dặn dò liền quay đầu nhỏ giọng theo sát Hướng Hiểu Đông lẩm bẩm: “Anh, anh có hay không cảm thấy mẹ nói mấy câu này cùng lúc anh xuất ngoại trước kia quả thực giống như đúc?”
“Ah” Nhìn thấy nét mặt nàng, Hướng Hiểu Đông không khỏi bật cười: “Tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ không phải chính là như vậy sao? Em muốn ra ngoài bay nhảy lâu như vậy, mẹ đương nhiên là lo lắng a! Mấy tháng sắp tới em cũng không gặp được bọn họ, nhẫn nại chút đi.”
“Hảo…..” Hướng Hiểu Thu kéo dài khí ngữ, giả vờ thở dài: “Anh chính là con trai hiếu thuận nha, em gái anh đương nhiên cũng phải làm con ngoan rồi.” Nói xong liền nhận mệnh quay đầu trở lại.
Nói cái gì a? Hướng Hiểu Đông buồn cười nhìn em gái làm ra vẻ nghiêm túc nghe lời khuyên bảo, trong lòng có chút không nỡ. Nhìn thái độ che chở của người nhà đối với gái bảo bối đột nhiên đi xa, nói cậu không lo lắng chính là giả bộ, nhưng Hiểu Thu đã không còn là đứa nhỏ, nàng có suy nghĩ thành thục, đã có thể tự làm chủ bản thân.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-luyen-chuc-van/3249695/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.