“Việc này cứ quyết định như vậy đi.” Hướng Hiểu Đông đứng lên, bắt tay người đối diện: “Về phương thức thanh toán, ta sẽ nhờ thư ký liên lạc cùng ngài.”
“Hảo.”
“Như vậy ta đi trước, Từ quản lý.” Hướng Hiểu Đông đem tư liệu trên mặt bàn thu vào cặp công văn, rời khỏi chỗ ngồi: “Cuối tuần gặp lại.”
“Hướng tiên sinh! Để ta tiễn ngươi một đoạn đi!” Nam tử trung niên thấp bé cũng đứng lên, mang theo tươi cười nói.
“Không cần phiền toái, ngài còn bận!” Hướng Hiểu Đông mỉm cười.
“Không, nên làm nên làm.” Nói xong hai người đã đến cửa thang máy. Đè xuống nút điều khiển, người kia lại gợi chuyện trong lúc chờ đợi: “Mấy ngày này đều không thấy Hà tiên sinh, đang chuẩn bị một vụ làm ăn lớn sao?”
Hướng Hiểu Đông hơi giật mình, cười nói: “Cũng không có gì, chỉ là có ít sự tình giám đốc cần tự mình đi một chuyến mà thôi.”
Kỳ thật cậu cũng không rõ ràng lắm những ngày này Húc Đông bận rộn cái gì, chỉ biết là có quan hệ tới ba mình. Hắn đã hơn một tuần đều đi sớm về trễ, hai người chỉ có lúc mới rời giường buổi sáng đến khi ra ngoài mới chạm mặt một chút.
Mà mỗi lúc đêm về, Hướng Hiểu Đông đang mơ màng ngủ, theo bản năng cảm nhận được một vòng tay quen thuộc ôm mình mới biết hắn đã về, còn những thời điểm khác thì hoàn toàn là dựa vào điện thoại để liên lạc.
Húc Đông… Thật sự có ý định cùng ba cậu nói chuyện rồi, chỉ là không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-luyen-chuc-van/3249692/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.