“Du học??”
Cánh tay đang nâng tách café của Hướng Hiểu Đông chợt khựng lại giữa không trung, kinh ngạc nhìn em gái.
“Ân.” Hướng Hiểu Thu dùng dĩa chọc chọc đĩa slad không rõ mùi vị trên bàn: “Em định tháng sau sẽ đi. Hộ chiếu, giấy tờ gì cũng chuẩn bị xong rồi ah.”
“Nhanh như vậy? Như thế nào trước kia đều không nhắc tới?”
Mỗi tháng ít nhất cậu sẽ cùng Hiểu Thu ăn tối hai lần, nhưng trước đó nàng một câu cũng chưa từng nói qua. Cái này so với cá tính của em gái thì hoàn toàn bất đồng, Hướng Hiểu Đông khó tránh khỏi có điểm kinh ngạc.
“Chính là không muốn cho anh biết nha.” Nàng bĩu môi nói: “Nếu nói ra, nhất định anh hai sẽ đòi xuất tiền. Em chính là muốn hoàn toàn dựa vào bản thân a! Cho nên đi làm gần một năm, tiền để dành cũng đã đủ, em mới quyết định ra ngoài đó.”
“Em nha…” Hướng Hiểu Đông lắc đầu cười.
Đúng vậy! Hiểu Thu đã không còn là đứa nhỏ, cậu cũng không thể quá bao bọc em gái.
“Công việc thì tính sao đây?” Nói thì vậy, cuối cùng vẫn là không nhịn được mà hỏi nhiều.
“Ân, đã từ chức. Công ty có ý muốn giữ lại, nhưng nghỉ việc vẫn là đúng hơn a!.” Lau lau khóe miệng, nàng đột nhiên lộ ra nụ cười trêu ghẹo: “Em không giống anh hai, ký hợp đồng làm công cả đời, muốn đi cũng không được ah!”
“Hiểu Thu!” Hướng Hiểu Đông không khỏi có chút xấu hổ, mặt cũng hơi nóng lên, bất đắc dĩ thở hắt ra một hơi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-luyen-chuc-van/3249685/quyen-2-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.