Trước mắt tiểu Lạc bây giờ là một tòa sơn phong hùng vĩ, nhuệ khí lăng thiên tỏa ra như một thanh kiếm khổng lồ sừng sững.
Ba ngày qua, hắn đã đi một vòng bên ngoài của kiếm tông, đã đến lúc hắn phải nhập môn.
Mấy hôm nay hắn cũng đã nghe ngóng về Vạn Kiếm phong. Giống với Bách Thú phong, nơi này rất ít nhận thân truyền nhưng tất cả đệ tử nội tông đều phải đến học kiếm trận.
Kiếm trận bát đại tinh thâm, uy lực vô cùng mạnh mẽ. Các đệ tử đã từng đến nơi đây đều mạnh mẽ hơn rất nhiều, có thể đoàn chiến tốt hơn nhưng phần lớn họ đều không muốn quay lại thêm lần nào nữa.
Cái gì mà mất nhân tính, ăn người không nhã xương, tuyệt vọng chi địa. Nghe những sư huynh, sư tỷ miêu tả mà tiểu Lạc thấy rùng mình.
Tuy vậy, tất cả đệ tử đều khẳng định nơi đây là một trọng địa của kiếm tông. Tu vi của Cừu phong chủ thì sâu không thể lường, mạnh mẽ, nghiêm khắc nhưng vô cùng bao che khuyết điểm.
- Đây là Vạn Kiếm Phong.
Tiểu Lạc vượt qua sơn đạo, đạp lên bậc thềm phía trước ngó vào.
Một đại điện với kiến trúc xưa cũ không khác gì các nơi khác của kiếm tông. Sân trước lát đá, một vài chậu cây cùng hai bức tượng Ngọa Sư trấn cửa, căn bản là vô cùng bình thường.
Lúc này, có một nhân ảnh phía trước đại môn, quần áo màu tro, tóc búi cao, khí tức sắc bén như thanh kiếm.
- “Cừu phong chủ hảo.” – Tiểu Lạc vội vàng chạy đến, cúi đầu chào.
- “Gọi ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-lo-sinh-ma/76161/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.