Tôi vẫn cho rằng Nghê Lạc Trần là loại đàn ông thâm tình, sẽvì “ Bóng dáng cô gái “ kia mà kiên trì. Tôi đã có lần hân mộ cô gái kia, có đượcmột người đàn ông yêu cô ấy như vậy quả là may mắn. Vừa rồi nhìn hình bóng anhta trước mắt, trong nháy mắt tôi bỗng tỉnh ngộ, thì ra xã hội này căn bản không tồn tại những ngườihiếm có vô cùng, mà những người tài giỏimới này, tự nhân là những người đàn ông ở nơi đầu sóng ngọn gió, họ coi
Tôi thậm chí có chút ảo não, không nghĩ Nghê Lạc Trần lại làdạng đàn ông dối trá, kết hôn với tôi chỉ là cách để anh ta che dấu những thóihư tật xấu mà thôi. Tôi càng nghĩ càng tức giận , thậm chí tôi càng không nghĩđến việc Giáng Triều vẫn vui vẻ với tôi cho dù bị tôi phản bội.
“Nhạc Tuyết, cô chờ tôi một chút, mọi chuyện không phải giốngnhư cô thấy đâu.”
Người ở phía sau gọi tôi lại không phải là Nghê Lạc Trần màlà Từ Dĩnh. Đúng vậy, lúc này Nghê LạcTrần vẫn đang nhởn nhơ, đối với sự tức giận của tôi ,anh ta không biết rằng anhta là nguyên nhân chính, có lẽ anh ta cảm thấy trong lòng tôi còn có người đànông khác, không thể có tư cách xen vào những hành động của anh ta.
Nghĩ vậy tôi không hề dừng lại mà bước nhanh hơn, chỉ có người người ngốc mới không nhìn ra tâm trạngbuồn bực của tôi đối với người đó chính là không thể khống chế bản thân mình.
Từ Dĩnh chạy lại gần tôi, thở hồng hộc giải thích “ Đó làngười mẫu, hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-lac-tran-duyen/51418/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.