Thấy thái độ gấp gáp của Diệp Kiều, hắn sờ chóp mũi, chọc nàng: "Lúc trước huynh bảo rồi mà. Sống đừng đua đòi đặt tên sốc óc!"Đoạn Trần, Triều Tịch, Bất Kiến Quân.Trưởng lão phụ trách điền thông tin ngẩng đầu xem đám nhóc trước mặt rồi nói thầm với người đứng bên cạnh: "Trường Minh Tông có nhiều linh kiếm phết!"Ngược lại, năm đứa nhỏ của Vấn Kiếm Tông thì chưa ai có kiếm bản mạng.Trưởng lão còn lại gật đầu, cười: "Thứ trong tay Diệp Kiều nhìn rất thú vị." Bộ dạng kỳ quái. Mỗi lần nhìn thấy con bé móc ra đánh người trong lúc thi đấu, không hiểu sao lão lại có cảm giác sát thương vũ lực một, sát thương vũ nhục mười.Cái này không giống kiếm, mà giống như một linh khí hiếm có....Hạng mục thi đấu tổ đội chính thức kết thúc. Đoàn người trở về tông môn chuẩn bị cho chuyến khởi hành đến địa điểm thi đấu cá nhân.Năm người giành được vinh dự hạng nhất đại hội vừa quay về đã được hoan nghênh nhiệt liệt. Ai cũng bị vây quanh, nhất là Diệp Kiều. Các nam nữ đệ tử, ai cũng kích động truy hỏi sự tình phát sinh trong đại bí cảnh."Mị có xem Đá Lưu Ảnh nè, thím ngầu xỉu luôn á Diệp Kiều!""Diệp Kiều, Diệp Kiều! Ngông số má!""Lần đầu tiên mị nhìn thấy người thật tham gia đại hội tông môn!""Sao thím bắn được linh cung thế? Trận đó mị có xem. Chèn ơi, hấp dẫn và phấn khích đến độ mị lỡ tay đấm luôn người bên cạnh!""Nồi cơm cũng luyện đan được à? Chúng ta cùng luyện thử nhé?"Nhìn Diệp Kiều bị đoàn người bu đông như kiến, tay đưa qua đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ky-cuu-tong-mon-thuc-thu-nhat-choi-xo-la/3499570/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.